Bạch Tử Ly ôm lấy Tưởng Kinh Dục, từ từ vỗ lưng trấn an tâm trạng đang cực kỳ bất ổn của anh. Tưởng Kinh Dục bị cô vỗ về cho có chút thả lỏng, anh gác đầu vào hõm vai của cô, tham lam hít lấy hít để mùi hương dịu ngọt trên người cô.
Bạch Tử Ly bắt đầu kích hoạt kỹ năng trị liệu của mình lên người anh. Cô vừa kích hoạt kỹ năng vừa nói chuyện để làm vơi bớt sự chú ý của anh:
" Anh thích tôi từ bao giờ vậy? "
Tưởng Kinh Dục gác đầu lên hõm vai cô, rất lâu sau anh mới lên tiếng:
" Từ khi gặp em ở phòng bệnh của Kinh Hằng. "
" Ồ, lúc đó có gì để mà thích chứ? " - Bạch Tử Ly thật sự không hiểu. Lúc đó cô một thân tiều tụy, còn mặc áo bệnh nhân. Chả biết có chỗ nào đẹp để mà thích được nữa.
Tưởng Kinh Dục cười khẽ một tiếng, anh như có như không mà trả lời câu hỏi trong lòng của cô:
" Lúc đó em không có trang phục lộng lẫy xa hoa hay bất cứ món trang sức đắt tiền nào cả. Nhưng lúc đó em đẹp một cách kì lạ trong mắt tôi. Em nói xem, tôi có phải là có vấn đề không? "
Xóm nhỏ có anh.
Nếu có gì thắc mắc thì hãy liên hệ với ad qua page trên phở bò: Xóm nhỏ có anh
"... " - cũng có chút giống.
Anh lại thều thào tiếp bên vai cô khiến Bạch Tử Ly bất giác hơi rùng mình:
" Thật ra thì em sẽ cảm thấy tôi bị điên rồi đúng không? Mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-lam-ac-nu-toi-bi-cac-thu-phu-nghe-thay-tieng-long/4797605/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.