A di đà phật!
Một lão tăng Thiếu Lâm đi vào trong phòng nghị sự, miệng niệm phật hiệu.
Theo sau lão tăng này, mọi người cùng chen vào, đao kiếm rút ra khỏi vỏ, sẵn sàng như lâm đại địch.
Dương Tiêu cười vang nói:
– Không Trí đại sư, Tống đại hiệp, hai vị cao nhân đồng thời giá lâm Quang Minh đỉnh, quá vẻ vang cho Minh Giáo rồi!…
Trương Siêu Quần ôm ngang Tiểu Chiêu, bất chợt thấy sắc mặt nàng như tờ giấy trắng, vừa phóng đi, chợt thấy có gì không đúng, hai tay chạm vào làn da của nàng, nhận thấy thân thể nàng đang từ từ lạnh lên, trong lòng bỗng nhiên nhảy giật mình, kêu lên:
– Tiểu Chiêu!
Khuôn mặt xinh đẹp làm cho người thương tiếc, lông mi thật dài khẽ run lên, môi hé mở, nhưng không thể thốt ra lời.
Trương Siêu Quần cảm thấy không thích hợp, thoạt đầu không thấy nàng có vết thương trên thân thể, hắn cho là nàng bị thoát lực kiệt sức, giờ thấy vậy nên vội vươn tay thử mạch đập của nàng, mạch tượng suy yếu, nội tức hỗn loạn, hắn đổ mồ hôi lạnh, giờ mới biết Tiểu Chiêu bị nội thương rất nặng.
Trong lòng hắn giống như bị tảng đá đập vào:
– Tiểu Chiêu! Tiểu Chiêu, ngươi ra sao rồi?
Đưa nàng hạ xuống, hắn lẩm bẩm nói:
– Ngươi đừng sợ, ta sẽ trị thương cho ngươi!
Lúc này, tiếng gào thét chém giết nổi lên bốn phía, Võ Đang, Thiếu Lâm hai phái tiễu sát giáo đồ trên Quang Minh đỉnh, cơ hồ không có địch thủ, thỉnh thoảng từ xa truyền đến tiếng thê lương kêu thảm.
Trương Siêu Quần nghỉ thầm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-y-thien/1589721/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.