Chỉ thấy cô nương khẽ ngẩng đầu lên, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần xuất thần, trơn bóng như ngọc, trong suốt như nước, ôn nhu mảnh mai, thấp giọng nói:
– Sư huynh, muội bị thương.
Sắc mặt trắng bệch, biểu hiện đau đớn, này không phải Chu Chỉ Nhược thì còn có thể là ai?
Thư sinh kia cúi người xuống, hòa nhã nói:
– Nơi nào bị tổn thương, để huynh xem một chút.
Trong ánh mắt của y tràn đầy ẩn tình, Trương Siêu Quần cả người hầu như muốn bốc hỏa, lớn tiếng quát:
– Tránh ra! Thê tử của không ai có có thể nhìn được!
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người tại chỗ đều sững sờ.
Hiện trường bầu không khí cực kỳ quái dị, chúng nữ phái Nga Mi thấy cô nương kia thanh lệ như tiên tử, sắc đẹp thánh khiết, nhìn thấy liền có cảm tình, thân thể yêu kiều thướt tha, da thịt trắng nõn như trong suốt băng tuyết, đôi mắt tựa như ánh sao lấp loé óng ánh, ai nấy đều không khỏi tự ti mặc cảm.
Diệt Tuyệt sư thái trong lòng cũng bừng tỉnh, thầm nghĩ:
“Thảo nào hôm qua hắn không chịu muốn mình dẫn mối, thì ra cô nương xinh đẹp này là thê tử của hắn”, trong lòng sư thái không khỏi có chút thất vọng.
Ở phía sau Kỷ Hiểu Phù cùng Đinh Mẫn Quân càng là biểu hiện quái lạ, Kỷ Hiểu Phù từ lâu tâm như nước đọng, trong lòng không khỏi thoáng qua một luồng cảm giác ghen tuông, nhưng thấy cô nương kia khuôn mặt đẹp, chính nàng mặc dù là khi còn trẻ tuổi, cũng phải kém hơn mấy phần, trong lòng đủ loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-y-thien/1589707/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.