Diệt Tuyệt Sư Thái nhanh chóng mặc lại đồ rồi đứng dậy không có một chút rối loạn, có thể lúc này Trương Siêu Quần đã bị lộ, trong lúc sư thái còn chưa tới kịp thấy rõ đến cùng là người nào, đang muốn tung chưởng, thì vừa lúc thấy trong bóng tối từ phía sau hơi xa, một bóng người nhanh chóng xẹt qua hướng về nhóm đệ tử Nga Mi đang nằm ngủ, kèm theo tiếng cười “ haha….” Diệt Tuyệt Sư Thái tự phụ nội công cao tuyệt, chính là gió thổi cỏ lay, hoa phi diệp lạc, cũng chạy không thoát tai mắt của sư thái, nhưng là so với bóng đen kia cũng chậm hơn một nhịp! Không hiểu tại sao trong lại có một người như vậy mà đến lúc này mới biết, Diệt Tuyệt sư thái cũng kinh ngạc và hổ thẹn vô cùng. Diệt Tuyệt Sư Thái nhảy lên, trong lòng sư thái chấn động mạnh, người này chính là Thanh Dực Bức Vương Vi Nhất Tiếu, tiếng y cười xuất phát còn ở hướng đông nam, tiếng cười kéo dài thư hai đã đến hướng tây bắc, bực khinh công này, quả thực không phải là người có thể nắm giữ được! Trương Siêu Quần thầm reo một tiếng, con bà nó, Vi Nhất Tiếu khinh công thật giống như là đạt đến tốc độ âm thanh rồi, nhưng cũng nhờ thế mà hắn tránh được một kiếp nạn, nếu Diệt Tuyệt Sư Thái phát hiện ra hắn đang nhìn thấy sư thái với cảnh tượng vừa rồi thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Chúng đệ tử Nga Mi cũng giật mình tỉnh lại, dồn dập hô quát, làm thành một vòng tròn, Trương Siêu Quần cũng kịp thời phóng ra đến cùng với Diệt Tuyệt Sư Thái, một người đứng ở một bên, nhưng rốt cuộc quan sát chung quanh cũng không gặp bóng dáng Vi Nhất Tiếu trở lại, trãi qua hồi lâu, Diệt Tuyệt Sư Thái ống tay áo vẫy một cái, quát to lên: – Tà ma ngoại đạo, giả thần giả quỷ, mọi người tiếp tục ngủ đi thôi! Đại đệ tử phái Nga Mi Tĩnh Huyền liền phân công người thức cảnh giác, Diệt Tuyệt Sư Thái lạnh lùng nói: – Không cần gác đêm. Tĩnh Huyền lập tức lĩnh hội, vừa rồi cũng không phải không có người thức cảnh giác, nhưng đối với Thanh Dực Bức Vương này, dù là nhất lưu cao thủ, cũng đành đứng nhìn khinh công của y mà thôi. Trương Siêu Quần cũng biết, Vi Nhất Tiếu này nếu thật sự muốn nửa đêm đột kích, thì sẽ không phát ra tiếng cười, nghĩ đến cũng chỉ là đến cảnh cáo quấy nhiễu đối phương mà thôi. Mọi người lần thứ hai lại nằm xuống, Trương Siêu Quần làm sao ngủ được khi vừa nhìn thấy cái âm hộ ướt át của Diệt Tuyệt Sư Thái? Nên hắn hướng về Diệt Tuyệt Sư Thái đi đến, cười nói: – Sư thái, hãy để cho tiểu bối cùng gác đêm đi! Diệt Tuyệt Sư Thái gật gật đầu, vừa rồi hắn biểu hiện ra khinh công cũng cực kỳ nhạy bén, đã không kém chính mình, sư Thái nói: – Trương thiếu hiệp, võ công của ngươi thần tốc tiến cảnh a! Trương Siêu Quần biết sư thái vừa rồi phát hiện trước động tĩnh, nhưng rất may mắn là Vi Nhất Tiếu lại bất chớt phóng tới ngang qua sau lưng hắn nên dù Diệt Tuyệt Sư Thái thính giác nhạy cảm đến đâu cũng vì bất chợt bị lúng túng nên không phát hiện ra hắn mà chỉ nghĩ đến tiếng động là do từ nơi Vi Nhất Tiếu phát ra. – Sư thái cứ khích lệ tiểu bối… Diệt Tuyệt Sư Thái mỉm cười nói: – Trương thiếu hiệp, tên gọi của ngươi là Trương Siêu Quần? Trương Siêu Quần gật đầu, Diệt Tuyệt Sư Thái lại nói: – Vậy từ sau này ta sẽ gọi ngươi là Siêu Quần. Trương Siêu Quần thấy sư thái hòa ái thân thiết như thế, thấy nàng thanh tú dung nhan, tuy là đã vượt qua 40 tuổi, nhưng nhìn qua chỉ có tầm chừng 30 không tới, ánh trăng lành lạnh, nàng càng hiện ra sự mỹ lệ, trong lòng hắn hơi động, sẽ không phải là nàng nhìn tới ta chứ? Trương Siêu Quần am hiểu nhất, chính là miệng ngọt, hồ khản một trận ca tụng, đều không có lặp đi lặp lại, Trương Siêu Quần gặp nàng tuy mặc đạo bào, trên người lại phát ra khí chất ung dung đẹp đẽ cao quý, trên mặt nụ cười hiền lành, sáng ngời lập loè hai mắt, cao nhọn cái mũi, hồng nhuận môi son, trước ngực đôi vú có chút rủ xuống, không biết nàng có cố ý tận lực dùng cái yếm đè ép đôi bầu vú của mình xuống không? Vòng eo hơi nẩy ra, nhưng tản mát ra hàm súc thành thục.. Ai da, Trương Siêu Quần vụng trộm đánh mình một cái tát, trách cứ mình tại sao lúc này còn muốn dâm loạn việc này, hắn lại vẫn đối sư thái bất kính, thật là đáng chết! Diệt Tuyệt Sư Thái vô tình tuế nguyệt cũng không lưu lại ở trên mặt nàng bất luận dấu vết gì của thời gian cả, da của nàng vẫn trắng nõn, dáng người đầy đặn, cái mông rất tròn dưới áo đạo bào đang bị gió đêm thổi tới, có quy luật đong đưa lấy, lay động ra từng đợt từng đợt như sóng biển, theo cái mông đong đưa, Trương Siêu Quần đáy lòng lại bay lên một cỗ dục hỏa, sắc lang đều có biện pháp của sắc lang, Trương Siêu Quần mượn cớ nói: – Đương nhiên… đương nhiên, sư thái cứ gọi tiểu bối là Siêu Quần, một năm trước lần đầu tiên gặp gỡ sư thái, tiểu bồi liền đã có loại cảm giác rất thân thiết, sư thái thật giống như đại tỷ của tiểu bối vậy, chứ luôn gọi tiểu bối là Trương thiếu hiệp, nghe rất khó chịu, sư phụ tiểu bối tuy rằng đã thu tiểu bối làm đồ đệ, nhưng vẫn còn chưa chính thức bái sư, tiểu bối cũng không có sánh được như mấy vị sư huynh hiệp danh lan xa, người người đều biết, sư thái gọi tiểu bối là thiếu hiệp, thực sự làm tiểu bối rất ngại ngùng a. Nói xong hắn nhanh vài bước chân tiến lên, thân thể hắn tựa như dựa sát vào Diệt Tuyệt Sư Thái, nóng rực khí tức dương cương xông vào mũi nàng, chảy vào tâm biển, một tâm trí nhiều năm qua như giếng nước yên tĩnh thiền tâm phát lên vài ba gợn sóng, Diệt Tuyệt Sư Thái chính là cao ni đắc đạo, trước mắt chỉ là một thiếu niên mà thôi, nàng tất nhiên là không thể đối với hắn tâm động, chỉ là phản ứng của bản năng, mấy chục năm nay chưa hề có một nam nhân nào dám dứng gần nàng, chính là chỉ Trương Siêu Quần nhắm mắt theo đuôi, thiếu niên cách nàng càng gần, thân thể cơ hồ không có gì ngăn cách dán gần tại thân thể mượt đẫy đà của nàng, Diệt Tuyệt Sư Thái một đời quái gở nghiêm chính, đối với người khác phái, xưa nay đều là nghiêm túc thận trọng, nhưng lại cứ đối với Trương Siêu Quần thì có hảo cảm lạ kỳ. Diệt Tuyệt Sư Thái mỉm cười, nói: – Ngươi cứ nói loạn cái gì vậy? Cái gì là đại tỷ, tuổi của ta, làm được mẫu thân của ngươi rồi! Diệt Tuyệt Sư Thái chỉ trên đất, Trương Siêu Quần hiểu ý, cả hai liền ngồi trên mặt đất. Nghe qua câu nói này, Trương Siêu Quần chợt ngẩn người ra, trong nhất thời nhớ tới một thế giới khác bên trong, cha mẹ vô duyên vô cớ bỗng nhiên mất hắn, cũng không có một lời thông báo làm sao mà thương tâm? Hắn không khỏi buồn bã ủ rũ, nước mắt chợt lăn dài ra khỏi mắt vì nhớ nhà. Diệt Tuyệt Sư Thái thấy hắn biểu hiện, biết mình ám hối nói lỡ, vươn tay ra, kéo đầu đầu hắn sát lại gần trước ngực mình, ở phía sau ót hắn khẽ vuốt, trong ánh mắt rất là hiền hoà, hòa nhã nói: – Siêu Quần, quá khứ đã là quá khứ, có buồn bả cũng vô ích mà thôi. Trương Siêu Quần, gật đầu nói: – Vâng, có buồn bả cũng vô ích … Trương Siêu Quần đang khóc, hắn khóc thật sự chứ không hề giả bộ, 4 năm trôi qua lưu lạc trong chốn giang hồ thời cổ xưa, hắn mãi miết rong ruỗi chưa bào giờ tiếc nuối nhớ lại thời đại của mình, đêm nay giữa khung trời yên tỉnh, ánh trăng lành lạnh soi sáng khắp vạn vật, chỉ một câu nói của Diệt Tuyệt Sư Thái đã đưa hồi ức của hắn trở về như cuốn phim quay chậm, dù không muốn nhưng nước mắt cứ chảy dài, nỗi nhớ nhung về gia đình kềm nén suốt 4 năm trời như nước vỡ đê tuôn ra… Không gian như lắng đọng lại, sau khi hắn trãi qua cơn xúc động, thì một mùi thơm nhàn nhạt bay vào cái mũi của hắn, dần dần thấm vào trong lòng của hắn, hắn như một tên tiểu thâu tham lam hít mạnh vài hơi, chẳng biết từ lúc nào của Diệt Tuyệt Sư Thái đã ôm đầu hắn chống đỡ đè nặng trên đôi bầu vú của mình, nàng vẫn hiền hòa vuốt ve sau ót hắn như một người mẫu thân đang an ủi hài tử. Diệt Tuyệt Sư Thái cũng hoàn toàn không ngờ đến Trương Siêu Quần lại bị kích động như vậy khóc, nàng chỉ nhắm lại đôi mắt đẹp hưởng thụ hy vọng một chút hạnh phúc ngắn ngủi này mà nàng biết không bao giờ nàng có được; đó là tình mẫu thân thiêng liêng… Mà nước mắt Trương Siêu Quần cũng đã nhanh chóng thấm ướt trước một bên ngực của Diệt Tuyệt Sư Thái, hắn đột nhiên phát hiện đôi môi mình giống như đụng phải một cái đầu nhỏ nhô lên vướng mắc, hắn lúc này mới chú ý tới trước bên ngực Diệt Tuyệt Sư Thái ướt đẫm nước mắt hắn, cái đầu núm vú cỡ đầu ngón tay út của nàng mơ hồ muốn xuyên qua cái yếm, lồi lên có thể thấy được, vừa rồi trong lúc vô tình hay là cố ý bị hắn ngậm tại trong miệng, hơn nữa đầu vú rõ ràng kìm lòng không được đã xảy ra hiện tượng sưng cứng đứng thẳng như vậy. Diệt Tuyệt Sư Thái cuống quít đẩy ra hắn ra, lúc này mới lưu ý đến trên người hắn càng dày đặc hơn khí tức dương cương nam tử hán, Diệt Tuyệt Sư Thái trong lúc buông lỏng tâm trí bị đôi môi mềm mại của hắn ngậm lấy đầu núm vú, cái loại cảm giác này mỹ diệu vô cùng, tuy nàng cực lực khống chế, nhưng cũng không cách nào ức chế được cái đầu núm vú cương cứng, dựng thẳng lên, khoảng cách gần như vậy cảm thụ thân thể rắn chắc cường tráng của gã thiếu niên, nếu như nàng không cực lực khống chế, cứ để hắn như vậy, chỉ sợ là không chỉ là đầu núm vú sưng cương lên đứng thẳng, mà là sẽ còn lan truyền xuống đến cả bên dưới hạ thân của mình rồi. Để che dấu nội tâm mình bối rối thẹn thùng, Diệt Tuyệt Sư Thái đột nhiên thấp giọng nói: – Siêu Quần, trong nhóm nữ đệ tử của ta, có những nữ đệ tử tục gia, ngươi cảm thấy có người nào vừa ý? Nếu nhìn được ai, chỉ cần nói cho ta nghe, ta sẽ giúp ngươi nói vun vào. Trương Siêu Quần tim đập thình thịch, làm sao cũng không nghĩ tới, Diệt Tuyệt Sư Thái lại giúp cho mình dẫn mối đối tượng đến rồi! – Chuyện này… Chuyện này… Trương Siêu Quần trố mắt ngoác mồm… Diệt Tuyệt Sư Thái tính cách lãnh đạm, lúc này cách đám đệ tử khá xa, cho nên cũng không lo lắng bị người nghe biết nàng nói câu này. Thấy hắn ngây người, nàng nói: – Ừ..cũng đúng.. bên trong phái Nga Mi, cũng không một ai có thể xứng với ngươi. Trương Siêu Quần trên mặt đỏ lên, nói: – Không phải, không phải tiểu bối có ý này, các vị sư tỷ đều rất tốt, ưm… Diệt Tuyệt Sư Thái ngay cả mình cũng không nói được, vì sao vừa thấy thiếu niên này liền yêu thích sâu sắc, thấy hắn phát quẫn, không khỏi mỉm cười, nàng làm sao biết, Trương Siêu Quần bối rối, cũng không phải là bởi vì nàng tác hợp hôn nhân cho hắn, mà là hắn đang nghĩ tới chính hắn từ lâu cùng với hai đệ tử của nàng đã có tiếp xúc da thịt, còn bây giờ thì hắn lại đang phạm thượng mơ màng đến cái âm hộ của nàng, nên trong lòng sinh ra lúng túng không biết nói sao. Đang muốn lại nói, bỗng nhiên một âm thanh thâm trầm ở cách đó không xa vàng tới: – Lão tặc ni, hay là ngươi không ngại đem thân mình gả cho cho tên tiểu tử thúi này đi! Hai người đồng thời biến sắc, đồng loạt nhảy lên một cái, Diệt Tuyệt Sư Thái sắc mặt tái nhợt, lớn tiếng quát: – Ma giáo càn rở, có gan thì xuất hiện cùng ta giao đấu mấy chưởng… Một bóng người cực nhanh cách ở hai người không tới vài trượng ở phía nhóm đệ tử, thoảng qua, phiêu nhiên quỷ mỵ, tiện tay chụp xuống, đã chụp lấy đệ tử Tỉnh Hư, hoành hai tay bên trong ôm chặt, thoáng qua thì bóng dáng đã liền cách tầm mười trượng có hơn. Diệt Tuyệt Sư Thái hét to một tiếng, tay cầm Ỷ Thiên Bảo kiếm, từ phía sau thi triễn khinh công rượt theo, quả nhiên không hổ là chưởng môn phái Nga Mi, trong nháy mắt lướt qua mấy đệ tử Nga Mi, một chân bay đến đạp xuống đầu vau của một đệ tử, tay áo phất phới, đuổi theo ánh màu xanh lấp lòe, mũi kiếm hướng về sau lưng Vi Nhất Tiếu đâm tới. Nhưng Vi Nhất Tiếu chạy cực nhanh, chiêu kiếm này chênh lệch cách người y khoảng một tấc, không thể đâm trúng, Vi Nhất Tiếu tuy ôm Tĩnh Hư, nhưng tốc độ phóng đi cấp tốc, không chút nào chậm hơn Diệt Tuyệt Sư Thái, y tựa hồ có ý định khoe khoang khinh công của mình, cũng không đi xa, cứ phi thân chạy đi vòng quanh mọi người, Diệt Tuyệt Sư Thái liền đâm theo mấy kiếm, trước sau gì cũng chạm tới trên người của y. Trương Siêu Quần hừ một tiếng, lắc mình từ một bên khác tiến lên, vươn tay chụp lấy thanh trường kiếm từ tay một tên nữ đệ tử, nói nhanh: – Đắc tội! Hắn đuổi theo, nhưng lại không có muốn trực tiếp đấu cùng Vi Nhất Tiếu, trong đầu óc của hắn không chỉ hy vọng lần này có thể ngăn cản trận quyết chiến trên Quang Minh đỉnh, càng hi vọng có thể thu phục người của Minh Giáo để bản thân mình sau này sử dụng, ở trong nguyên bản, Trương Vô Kỵ kia có thể lên làm giáo chủ Minh Giáo, chẳng lẽ mình thì không thể sao? Nói không chừng, tương lai khai quốc Minh triều, hoàng đế không phải là xấu quỷ Chu Nguyên Chương, mà là anh minh thần võ Trương Siêu Quần đại soái ca thì sao! Nếu đã đến cái thế giới hư vô này, tại sao lại phải tinh tướng? Nháo cái hoàng đế có tới thì làm, có gì mà không thể? Đến lúc đó, hậu cung mỹ nhân ba ngàn, ngất mất, mỗi ngày làm một cái, cũng phải chơi đến đến mấy năm cũng chưa xong a! Thoáng qua, trong đầu Trương Siêu Quần đã là lóe qua vô số ý nghĩ, mắt thấy Vi Nhất Tiếu ngay phía trước, chân khí tập trung mãnh liệt đuổi tới trước, hắn duỗi tay một cái, một thoáng chạm được trên người Vi Nhất Tiếu, Vi Nhất Tiếu thấy kỳ lạ, tuy nói trong tay y ôm thêm một người, trong thiên hạ cũng khó có ai có thể bắt kịp được mình, sao đệ tử Võ Đang lại có bực này bản lĩnh! Vi Nhất Tiếu bị Trương Siêu Quần cùng Diệt Tuyệt Sư Thái truy đuổi, tâm trí cũng bị phân tán, hiện giờ cũng không dám xằng bậy chủ quan, ra sức phóng nhanh, lại vượt qua Trương Siêu Quần.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]