Trương Siêu Quần ngây người, tim đập càng nhanh hơn, đem hai cái tay dấu về phía sau lưng mình, vội vã lau chùi sạch sẽ, nếu như bị nàng phát hiện mình dùng loại phương pháp này làm nàng thức tỉnh, nàng có thể hay không giết mình đây? Người cổ xưa tựa hồ ai cũng biết võ công, nằm bên trên cái giường hàn ngọc, càng là luyện công pháp bảo, chỉ e rằng nàng cũng là một cao thủ tuyệt đỉnh cũng chưa biết chừng… 
Tội chứng của hai ngón tay còn có thể tiêu hủy được, nhưng xiêm y người ngọc còn ngổn ngang ngang dọc trên người nàng, có nói rõ cũng không thể nào tả rõ được rồi! 
Mau..mau …mặc y phục vào lại cho nàng! Trương Siêu Quần bước nhanh về phía trước, vừa cầm lấy một mảnh góc áo, thì bỗng nhiên tiên nữ mở hai mắt ra, lông mi thật dài hơi rung động, đôi mắt đẹp giống như thu thủy lưu chuyển, như là chưa nhìn thấy rõ người đang ở bên cạnh vậy, nàng mê hoặc cứ nhìn Trương Siêu Quần trước mặt ngây ngốc sững sờ như pho tượng vậy. 
– Quá nhi… tại sao dừng lại? Long nhi còn muốn….. 
Giọng nói như mật ngọt, thanh âm cao vút chẳng khác nào tiếng chuông bạc, chỉ nghe được này âm thanh tươi đẹp này, Trương Siêu Quần đã như là tê dại… 
Nàng vừa rồi gọi ta là cái gì? Trương Siêu Quần như bị sét đánh ngang tai, Quá nhi! Quá nhi? Là Dương Quá sao? Nàng đang gọi ta Quá nhi! Không… không đúng, vừa nãy nàng còn tự xưng là cô cô…. 
Tiếng xưng hô quen thuộc trong bản võ hiệp Thần Điêu hiệp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-y-thien/1589650/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.