Trương Siêu Quần từ quán trọ đi ra, chạy một mạch không dám dừng lại, con đường quay lại về hướng Hồ Điệp Cốc hắn vẫn nhớ tới, nếu là đi còn đường khác, Trương Siêu Quần cũng không dám tùy tiện đi, hắn mặc dù là hiện đại đặc công ưu tú, nhưng sức lực có hạn, những tên lính Mông Cổ kia, mỗi người về khả năng chiến đấu đều ngang ngửa với 1 người lính đặc công bình thường, thường đi với số đông tương đương cấp đại đội, nếu dựa vào hơn 150 phát đạn còn lại để chống đỡ thật sự là quá sức, trong thế giới võ hiệp, muốn ăn sung mặc sướng, đầu tiên là phải học được võ công tuyệt thế, sau đó gầy dựng uy danh chấn động, làm bọn đạo chích kinh sợ, doạ cho bọn chúng không ai dám đụng vào. 
Đáng tiếc chính là…tuy rằng được võ lâm đệ nhất cao thủ Trương Tam Phong thu làm đệ tử, nhưng cũng còn chưa có chính thức công bố, nếu chờ đến được cái ngày công bố ấy, phỏng chừng sau này mình ở trong chốn giang hồ cất bước, không ai không dám nể đến mặt mũi, với lại khi đó hắn học được thêm một ít võ công tuyệt thế, chẳng phải là hắn đã được khen là gân cố thanh kỳ, là kỳ tài để luyện võ vật đấy sao? Cũng không biết tương lai tiểu gia ta cùng với Trương Vô Kỵ kia ai trâu bò hơn ai… 
Chạy đi tầm 20 – 30 dặm, Trương Siêu Quần cũng không thấy Đại Ỷ Ty đuổi theo, lúc này hắn mới yên lòng lại, nhưng đáng tiếc là, tuy rằng có một đêm phong lưu, nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-y-thien/1589642/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.