Tăng nhân tay cầm thiền trượng của phái Thiếu Lâm thấy Bành hòa thượng đánh chết sư đệ của mình, nổi khùng như con trâu điên, xông lại tấn công và quát lớn: 
– Bành hòa thượng, mi đã giết sư đệ của ta, ta phải thí mạng với mi! 
Ðạo sĩ của phái Côn Luân liền nói: 
– Y đã bị Yết Vĩ Câu của bần đạo đánh trúng đùi, chỉ trong chốc lát là chất độc chạy vào trong người y sẽ chết ngay. 
Ngay lúc ấy mọi người nhìn thấy chân của Bành hòa thượng đã sưng vù, chưởng pháp bắt đầu tán loạn. 
Trương Siêu Quần trong lòng quýnh lên, Bành hòa thượng này là nhân vật trọng yếu của Minh Giáo nguyên bản, do đó không thể không cứu ông ta, hắn nhanh chóng nói: 
– Các người ở lại chỗ này chờ, bất luận phát sinh cái gì cũng đừng đi ra! 
Dứt lời, hét lớn một tiếng nhảy ra nói: 
– Làm gì mà nhiều người như vậy, lại bắt nạt một người! Còn gì là hảo hán? 
Bảy người kia tuy thấy Bành hòa thượng trúng độc giờ đã nằm im, nhưng cũng không dám đến gần bên cạnh hắn, vây quanh xa xa, chợt thấy bên trong lùm cây nhảy ra một người, bọn họ đều ngẩn ra, đạo sĩ quát lên: 
– Tiểu tử từ nơi nào đến! Vô bổ dám quản đến chuyện của các đại gia môn! 
Lúc này Trương Siêu Quần cầm trong tay một khúc cây, tuy rằng khúc cây thô to, nhưng dù sao không phải là đao kiếm, hơn nữa xem ra tuổi tác hắn còn nhỏ, tầm 17, 18 tuổi miệng chưa dứt sữa, làm sao mà đạo nhân của phái Côn Luân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-y-thien/1589631/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.