Mấy tháng sau, Triệu Nhan dẫn người nhà đến tiễn Triệu Giai, Dương Yên vừa thẹn thùng vừa không nỡ, đứng cạnh Tào Dĩnh, mấy ngày trước thầy thuốc đã chẩn đoán nàng mang thai, điều này cũng làm cho nàng vui sướng vô cùng, nhưng vừa mới mang thai mà Triệu Giai lại phải bắt đầu đi vòng quanh thế giới bằng đường biển, thân là thê tử, nàng sẽ không ngăn cản trượng phu hoàn thành tâm nguyện của mình, sẽ chỉ ở sau lưng lặng lẽ ủng hộ.
Triệu Giai bước lên boong tàu, sau đó quay đầu từ biệt người nhà, khi thấy cha mẹ vợ con, y cũng đột nhiên thấy bịn rịn không muốn rời, nhưng nghĩ đến lý tưởng từ nhỏ của mình, mấy năm qua lại dày công chuẩn bị cho cuộc hành trình đường biển vòng quanh trái đất này, y rốt cuộc hạ quyết tâm, trong lòng lại thầm lập lời thề, đợi lần này kết thúc cuộc vòng quanh trái đất trên biển này, y sẽ không đi nữa, mà an ổn ở nhà với cha mẹ, vợ con.
Trên bến tàu, Triệu Nhan nhìn đứa con ngọc thụ lâm phong của mình, mắt cũng hơi rươm rướm, tuy hắn đã đồng ý cho Triệu Giai đi vòng quanh trái đất bằng đường biển từ lâu, nhưng nghĩ đến những nguy hiểm trên biển lại không kìm nổi lo lắng, thậm chí muốn đổi ý bảo Triệu Giai ở lại, tuy nhiên cuối cùng vẫn nhịn xuống không nói ra.
- Phụ thân, con đi đây, mọi chuyện châu Âu khiến người phải lao lực rồi.
Triệu Giai đứng trên boong thuyền hành lễ rồi nói.
- Đi đi, trên đường nhớ cẩn thận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vuong-gia-vo-dung-lot-xac/3747321/chuong-1047.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.