Nhìn thấy người phương đông đang đi về phía cửa hàng, Puebli vô cùng căng thẳng, thậm chí suýt chút nữa làm rơi bánh mì trong tay, Markus đang đợi bánh mì ngoài cửa thấy sự khác thường của Puebli bèn quay đầu nhìn theo ánh mắt của ông, lúc trông thấy người phương đông ở đằng sau không xa, cũng giật thót mình, bản năng định trốn đi, nhưng lại luyến tiếc bánh mì đang sắp đến tay, dù sao ông ta đã nhịn đói mấy ngày trời, cảm giác chịu đói không hề dễ chịu.
Đúng lúc Markus đang chần chừ, những người phương đông phía sau đã đến trước cửa hàng bánh mì, mấy người này rõ ràng là binh lính trong quân đội, có thể là nhân thời gian nghỉ ngơi đi ra ngoài, cho nên ai nấy trông có chút làm biếng, nhưng có lẽ vì suy nghĩ cho an toàn, họ đều mang theo vũ khí, phòng trừ tình huống đột ngột xảy ra, chắc rằng họ cũng nhìn thấy Puebli mở hàng bán bánh, đây là cửa hàng duy nhất mở cửa ở quanh đây, cho nên mới hào hứng đi đến.
Thấy binh lính người phương đông đi vào cửa hàng, Puebli và Markus đều căng thẳng, lúc này Markus cũng không dám rời đi, liền co rúm người đứng yên trước quầy, còn Puebli tuy rất sợ hãi nhưng cuối cùng vẫn dũng cảm hỏi:
- Mọi người cần gì?
- @#^$^&* 8%.
Một người phương đông trong đó chỉ vào bánh mì sau lưng Puebli nói một tràng ông không hiểu gì, nhưng Puebli đã buôn bán nhiều năm vẫn hiểu ý của đối phương, y dường như đang hỏi bánh mì của mình bán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vuong-gia-vo-dung-lot-xac/3739632/chuong-982.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.