Tháng tư, vùng đất phía đông bắc thời tiết đã ấm dần lên, nhưng khi màn đêm buông xuống vẫn còn rét lạnh, đặc biệt là đợt rét tháng ba làm không khí xuống càng thấp, nếu khi dừng lại nơi dã ngoại không đốt lên một đống lửa thìcăn bản không ngăn được gió lạnh thấu xương.
Triệu Giai ngồi trước lều bên cạnh đống lửa, cẩn thận đem cặp lồng quân dụng đặt trên lửa chờ, sau khi nước bên trong sôi sùng sục y mới lấy ống trúc mang theo bên người ra, đổ ra một nắm viên mỡ dê cho vào cặp lồng, sau đó mấy một cái bánh cứng chắc nướng trên lửa. Lần này bọn họ mang theo hành lý nhẹ để hành quân, tất cả chỉ mang theo đồ ăn cho ba ngày cho nên bọn họ nhất định trong vòng ba ngày phải tới đích và hoàn thành mục tiêu tác chiến.
Viên mỡ dê là một loại lương khô của Đại Tống, bên ngoài dùng mỡ dê bao bọc, có thể giúp thứ bên trong không bị biến chất, bên trong chính là dùng bột mì, đường, muối, thịt, hạt, các loại rau quả được hong khô trộn lại một khối thành lương khô, lại dùng một cặp lồng quân dụng bao lại, luộc chín lên chính là một khẩu phần ăn đầy đủ dinh dưỡng, hơn nữa thêm một cái bánh mì đủ để no bụng, nhưng hương vị này thì khỏi nói, trong lục quân tất cả các tướng sĩ đều đối với nó hận thấu xương, nhưng cũng chỉ có loại lương khô này mới có thể mang theo lâu dài mà không biến chất, lại nhiều chất dinh dưỡng, nên chưa có loại lương khô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vuong-gia-vo-dung-lot-xac/3736078/chuong-941.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.