Chương 902
Dưới bóng cây bên sông Biện Hà, Triệu Hú vô cùng buồn chán kéo cần câu trong tay, căn bản không có lòng dạ nào câu cá, còn thỉnh thoảng quay đầu liếc nhìn Triệu Nhan ở bên cạnh, dường như là có lời gì muốn nói, nhưng nhiều lần mở miệng đều không nói nên lời. Còn Triệu Nhan thì lại dường như không nhìn thấy sự bất thường của Triệu Hú vậy, vẫn ngồi vững vàng câu cá. Qua một lúc, Triệu Hú dường như rốt cuộc đã lấy hết dũng khí nói:
- Tam thúc, lúc nào ta mới có thể chân chính đích thân chấp chính?
Đuong đuong la mot vị hoang đe, chang le chau chỉ co nhan nai đưoc nhieu đó thôi sao?
Triệu Nhan dường như đã sớm biết Triệu Hú sẽ hỏi như vậy, chỉ thấy hắn ngay cả đầu cũng không thèm quay lại mà mở miệng đáp, cần câu trong tay vẫn vô cùng ổn định không hề động gì cả.
-Ta ...
Triệu Hú nghe đến đây vừa định biện luận cho mình, nhưng há miệng lại không biết nên nói gì, nói ra thì từ khi cậu đăng cơ, triều chính vẫn luôn do Cao Thái hậu nắm giữ, còn Triệu Nhan thì bảo cậu kiên nhẫn chờ, tuy cậu cũng biết sớm muộn gì Cao Thái hậu cũng sẽ giao đại quyền cho mình, chỉ là mấy năm chờ đợi này, cùng với việc tuổi cậu lớn dần, khiến cậu đã có chút không chờ nổi nữa mà muốn đích thân cầm quyền, đặc biệt là lúc trước, khi Cao Thái hậu bệnh nặng, cậu đã cảm nhận được chỗ tốt của quyền lực, đương nhiên càng khiến cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vuong-gia-vo-dung-lot-xac/3730152/chuong-900.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.