Lý Thành nghe xong lời của Triệu Giai lập tức nhảy dựng lên hét lớn:
- Ngươi chỉ mua một người về, kết quả không ngờ lại là công chúa của một quốc gia hùng mạnh ở châu Âu, ta đi mua nhiều lần như vậy, vì sao ngay cả một tiểu thư quý tộc cũng không có?
Triệu Giai trợn mắt nhìn người huynh đệ không bình thường này, sau đó lại nhìn Dương Sĩ Lượng ở bên cạnh nói:
- Sĩ Lượng, ngươi nói chuyện này nên làm thế nào, ta tin lời của Agnes, hơn nữa Lã quản sự cũng đã từ tay tên buôn người Hồ Tam kia tìm về được chiếc vương miện đó, ta xem thử rồi, hẳn là không phải giả, ngoài ra còn có mười mấy kỵ sĩ bên người Agnes kia, cũng đều có thể chứng minh thân phận của Agnes.
Sau khi biết thân phận của Agnes, Triệu Giai trong lúc nhất thời không biết nên xử trí như thế nào, đương nhiên y cũng không nói cho đối phương biết thân phận của mình, chỉ tạm thời để Agnes an tâm ở lại nơi đó, còn y thì chạy đi thương lượng với Dương Sĩ Lượng, đương nhiên tên nhóc Lý Thành không bình thường này khẳng định không có ý kiến hay ho gì, nhưng Dương Sĩ Trọng vẫn luôn ổn trọng, cho nên y muốn nghe thử cách nhìn của đối phương.
Chỉ thấy Dương Sĩ Lượng lúc này cũng cau mày, suy nghĩ một lúc, lúc này mới mở miệng nói:
- Giai ca nhi, kỳ thật xử lý chuyện của vị công chúa La Mã gì gì đó này cũng không khó, mấu chốt là ngươi nghĩ như thế nào?
- Cái gì mà ta nghĩ như thế nào?
Triệu Giai có chút không hiểu hỏi.
Ngươi xem, vị công chua La Mã kia là do ngươi mua về, theo lý thì sẽ là người của ngươi, tuy có chút kỳ quái, nhưng chí ít xuất thân không tệ, đương nhiên với thân phận của ngươi, người trong nhà khẳng định sẽ không cho ngươi lấy một công chúa vong quốc làm vợ, nhưng nếu có một công chúa như vậy làm tiểu thiếp, vậy thì cũng là chuyện rất có thể diện, nếu ngươi nghĩ như vậy, vậy thì đừng giao cho triều đình nữa, dứt khoát giữ lại cho mình là được, dù gì thì vị công chúa này cũng không cầu phục quốc, chỉ cầu có thể sống một cuộc sống an ổn, điều này ngươi hoàn toàn có thể cho nàng!
Dương Sĩ Lượng nói với vẻ mặt đương nhiên, mấy ngày này Triệu Giai ngày ngày chạy đến chỗ kia của Agnes, gã còn cho rằng Triệu Giai bị đối phương mê hoặc rồi, cho nên mới đưa ra đề nghị như vậy.
Phi! Ngươi có thể đề nghị nghiêm túc được không, ta không có ý tứ khác với Agnes, mấy ngày này ta cũng chỉ đi hỏi nàng tình huống về châu Âu, căn bản chẳng làm gì cả!
Triệu Giai nghe đến đây lại vội vàng biện minh cho bản thân.
Nghe thấy lời của Triệu Giai, Lý Thành ở bên cạnh lại cười hì hì sáp lại nói:
- Giai ca nhi, ngươi nói xem nếu ta bảo rằng mấy ngày này ta ngày ngày ở cùng chỗ với những nữ nhân ta mua về, nhưng cái gì cũng không làm, ngươi cảm thấy Sĩ Lượng có tin không?
- Tên quỷ háo sắc như ngươi đương nhiên cái gì cũng sẽ làm cả, ta đây là chính nhân quân tử đó!
Triệu Giai lúc này cũng khóc không ra nước mắt giải thích, bởi vì y nhìn thấy vẻ mặt của Dương Sĩ Lượng viết rõ ràng 4 chữ to "Ta không tin đâu".
- Giai ca nhi, ngươi không cần phải giải thích nữa, hơn nữa mặc kệ ngươi có làm hay không, tuy nhiên Agnes và những kỵ sĩ dưới tay nàng có công dụng rất lớn đối với ngươi, ngày sau nếu ngươi thật sự muốn đi châu Âu, nói không chừng vẫn cần sự giúp đỡ của những người này, tuy rằng chúng ta đều biết vòng qua châu Phi là có thể đến được châu Âu, nhưng tuyến đường này cũng chỉ có bọn họ mới đích thân đi qua, khẳng định sẽ càng hiểu những hung hiểm trong đó hơn chúng ta. Cho nên đến lúc đó nếu có thể mang họ theo, khẳng định có thể tránh những tổn thất không đáng có!
Lúc này Dương Sĩ Lượng lại lần nữa mở miệng nói. Y biết ước mơ của Triệu Giai, cho nên lại phân tích với y từ mặt lợi ích.
- Sĩ Lượng nói rất đúng, thu được công chúa La Mã, chẳng những có thêm một mỹ nhân bên cạnh, hơn nữa ngày sau còn có thể giúp ngươi thực hiện giấc mơ, chuyện một công đôi việc như vậy tuyệt đối không thể bỏ lỡ. Nếu ngươi thật sự để vị công chúa đó đi xin triều đình che chở, vậy nàng sẽ phải nghe theo an bài của triều đình, đến lúc đó ngươi muốn nhờ đối phương giúp đỡ thì có chút phiền toái đấy.
Lý Thành lúc này cũng vô cùng đồng ý nói, lần này y cũng xem như là nói đến trọng điểm rồi.
- Cái này ...
Triệu Giai nghe đến đây vẫn có chút do dự, đối với chuyện về phương diện tình cảm nam nữ, y chịu ảnh hưởng lớn từ phụ thân Triệu Nhan, có thể chấp nhận việc bên người có nhiều nữ nhân nhưng ít nhất đôi bên lưỡng tình tương duyệt, còn y và Agnes chỉ vừa quen nhau, hai bên căn bản không có cảm tình gì nhiều, cho nên bảo y giữ đối phương bên người, điều này khiến Triệu Giai có chút khó xử.
- Đừng này nọ gì nữa, cũng chỉ là một nữ nhân thôi, ngươi xem bên ta có bao nhiêu nữ nhân, thích hoặc hữu dụng thì cứ giữ bên người, dù gì thì Agnes kia cũng không có chỗ để đi, nếu ngươi thật sự để nàng đi xin triều đình che chở, nói không chừng triều đình còn không thèm quản nữa kìa.
Lý Thành lúc này lần nữa mở miệng nói.
- Giai ca nhi, neu that sự không được ngưoi lien viet thu hỏi Lăng Vương Điện hạ, ngài ấy khẳng định có thể cho ngươi một kiến nghị phù hợp.
Lúc này Dương Sĩ Lượng lại lần nữa mở miệng nói, ngoại trừ tổ phụ và phụ thân của mình ra, người mà y kính trọng nhất chính là phụ thân Triệu Nhan của Triệu Giai, cho nên khi y thấy Triệu Giai vẫn chưa thể quyết định, liền đưa ra đề nghị này cho y.
- Ừ, ta suy nghĩ thêm đã!
Triệu Giai lúc này gật đầu nói, cũng không biết là y đồng ý hay không đồng ý?
Sau vài ngày nghỉ ngơi ở Nam Dương cảng, nghênh đón Triệu Giai bọn họ chính là một loạt thao luyện căng thẳng, ngoài ra còn cần bọn họ phải quen thuộc với tình huống tuyến đường hàng hải xung quanh Nam Dương cảng, mà trong thời gian này điều khiến bọn họ hưng phấn nhất là, mâu thuẫn giữa cảng Nam Dương và cảng Mã Sinh ngày càng căng thẳng, trong đó chủ yếu là tướng sĩ hải quân cảng Nam Dương bên này chủ động gây sự, ngoài ra còn có mấy nhánh hạm đội hải quân khác tụ tập bên này cảng Nam Dương, xem ra Đại Tống sắp động thủ với cảng Mã Sinh rồi.
Cũng chính vì những chuyện này, cho nên Triệu Giai một thời gian dài không đi gặp Agnes, hôm nay vất vả lắm mới đến lượt y nghỉ ngơi, hơn nữa y cũng cảm thấy không thể cứ kéo dài như vậy nữa, cho nên liền lần nữa đến tiểu viện mà Agnes ở, khi y đến tiểu viện, vừa vặn nhìn thấy Agnes đang nghiêm túc đùa nghịch hoa cỏ trong viện, gương mặt nhỏ nhắn trắng nõn mang theo nụ cười thoát tục, khiến người khác quên đi sự đời.
- Công tử sao ngài lại rảnh rỗi mà đến đây?
Agnes nhìn thấy Triệu Giai tiến vào, liền cũng vô cùng vui vẻ thả cuốc hoa trong tay ra, nàng đã biết Triệu Giai xem như là nửa quân nhân, lúc bình thường đều phải ở trong quân đội, cho nên đối với việc Triệu Giai một thời gian dài không đến gặp nàng nàng cũng vô cùng thấu hiểu.
Nhìn thấy bộ dạng vui vẻ của Agnes, Triệu Giai lại hít một hơi sâu nói:
- Agnes, lần trước cô thẳng thắn nói với ta thân thế của cô, đồng thời xin ta giúp đỡ, hy vọng có thể xin triều đình che chở, bất quá sau khi ta suy nghĩ, lại cảm thấy cách nghĩ này có chút không được tốt cho lắm!
- Vì sao?
Nhìn thấy bộ dạng nghiêm túc của Triệu Giai, Agnes cũng hơi nhíu mày hỏi, kỳ that so dĩ nang lựa chọn đi xin triều đình Đại Tống che cho cũng là lựa chọn vạn bất đắc dĩ, ngoại trừ biện pháp này, nàng căn bản không có sự lựa chọn nào tốt hơn.
- Đầu tiên là thân phận của cô, tuy là vương miện của phụ thân cô đã tìm được rồi, nhung bat luan la ai cầm cung co thể nói ta là công chua, hơn nữa Đại Tống ta cũng không có bất kỳ kết giao gì với đế quốc La Mã thần thánh, cũng không thể xác định vương miện này là thật hay là giả, cho nên đối với thân phận của cô, triều đình bên kia khẳng định sẽ nghi ngờ, ngoài ra cho dù là lùi một bước, triều đình không hoài nghi thân phận của cô, nhưng cô hẳn là cũng biết, Đại Tống chúng ta luôn là người Hoa Hạ chính thống, đối với những quốc gia khác thì xem như là man di, cho nên cho dù là triều đình xác định được thân phận của cô, e là cũng sẽ không quá coi trọng, càng huống hồ gì cô còn là một công chúa mất nước, đối với Đại Tống càng không có chút hữu dụng nào, cho nên nếu có đại thần phản đối, triều đình rất có thể sẽ xem như không hề nghe thấy lời thỉnh cầu của cô.
Khi nói đến đây, chỉ thấy Triệu Giai dừng lại một chút lại nói tiếp:
- Cho dù la lui thêm một bưoc nữa, trieu đình that sự nguyen ý che chở cho cô, tuy nhiên theo sự hiểu biết của ta đối với triều đình, bọn họ nhiều nhất là cung cấp một chỗ ở cho cô ở kinh thành, sau đó liền mặc kệ cho cô tự sinh tự diệt, đến lúc đó cô làm thế nào để nuôi sống mình và những ky sĩ kia của cô đây?
- Cái này ...
Agnes nghe thấy những lời này của Triệu Giai, trong lúc nhất thời cũng trầm mặc, kỳ thật những vấn đề này nàng không phải là chưa từng nghĩ qua, chỉ là hiện giờ đối với nàng mà nói, quan trọng nhất là phải đứng vững được ở Đại Tống, sau đó đi bước nào tính bước đó, những vấn ề khác tạm thời chỉ có thể bỏ qua.
Nhìn thấy Agnes không nói lời nào, Triệu Giai bỗng nhiên tiến lên một bước rồi nói tiếp:
- So với việc xin triều đình che chở, kỳ thật ta cũng có thể cho cô một lựa chọn khác, không biết cô có nguyện ý hay không?
- Lựa chọn gì?
Agnes nghe thấy lời này của Triệu Giai, đôi mắt không khỏi sáng rực lên, vẻ mặt có chút vội vàng nói, nàng biết Triệu Giai là một người tốt, nếu nguyện ý giúp đỡ mình, vậy thì không thể tốt hơn được rồi.
- Lựa chọn này kỳ that rat đơn giản, đó chính là ở lại bên ta!
- Cô đừng hiểu lầm, ta là nói để cô ở lại bên ta làm giáo viên ngoại ngữ cho ta, cô xem cô chẳng những biết tiếng Hán, hơn nữa còn rành rọt ngôn ngữ các nước châu Âu, ngày sau ta nhất định sẽ đi châu Âu một chuyến, hơn nữa lúc trước cô cũng nhận lời là sẽ đi cùng với ta, cho nên chi bằng cô ở lại bên cạnh ta, đợi ngày sau lúc ta đi, cô và những kỵ sĩ thủ hạ cũng có thể giúp đỡ cho chuyến đi của ta.
Nghe thấy Triệu Giai không ngờ là vì nguyên nhân này mà giữ mình lại, trong lòng của Agnes không khỏi có cảm giác thất vọng, tuy thời gian hai người bên nhau không nhiều, nhưng Agnes đối với người thiếu niên cử chỉ nho nhã, học vấn lại uyên bác Triệu Giai này nàng cũng rất có cảm tình, đặc biệt là hiện giờ nàng lẻ loi một mình không nơi nương tựa, đương nhiên rất dễ dàng nảy sinh một thứ tình cảm khác với Triệu Giai.
- Agnes cô thấy thế nào, nếu cô đồng ý, đợi sau khi ta kết thúc đợt huấn luyện này, cô liền cùng ta về Quảng Châu, ngày sau đợi khi ta được nghỉ, ta vẫn có thể đưa cô đi kinh thành ở một khoảng thời gian, nơi đó chính là trung tâm hành chính kinh tế của Đại Tống chúng ta, chỉ riêng nhân khẩu đã vượt qua hàng triệu, ngoài ra nhà của ta cũng ở đó, phụ thân ta ông ấy khẳng định cũng vô cùng thích cô!
Triệu Giai nói đến cuối cùng cũng tỏ ra vô cùng hưng phấn, bởi vì y cảm thấy phụ thân Triệu Nhan khẳng định cũng cảm thấy vô cùng hứng thú với xuất thân của Agnes, cho nên không tự chủ nói ra, chỉ là lời của y lại khiến Agnes lần nữa hiểu lầm, lập tức không kìm nổi lần nữa thẹn thùng cúi đầu.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]