- Điện hạ, cơm tối đã chuẩn bị xong rồi!
Vương Đán đứng bên ngoài lều của Triệu Hạo bẩm báo. Vì họ rút lui quá gấp nên có rất nhiều lều trại không kịp thu lại, hơn nữa trong khi rút lui cũng bị mất không ít đồ đạc khiến cho họ rất thiếu thốn lều trại. Hiện giờ Vương Đán và mấy người Tào Chỉ huy sứ đều phải chen chúc cùng nhau trong một căn lều vải, chỉ có Triệu Hạo mới được một mình một lều.
- Ừ!
Triệu Hạo đáp một tiếng, sau đó từ trong lều đi ra. So với trước kia ở phủ thành chủ thì căn lều nhỏ này đơn sơ hơn nhiều, thậm chí khi ở trong lều đến lưng còn không thể thẳng lên được. Nhưng ở trong hoàn cảnh này, Triệu Hạo cũng không thể kêu than gì được. Dù sao so với phủ Hạ Vũ bị ngập nước thì nơi này ít nhất còn có một chỗ khô ráo để ngủ.
Triệu Hạo và Vương Đán đi tới khoảng đất trống phía tây bắc sườn núi. Ở đây, mọi người đã đốt không ít đống lửa, trên mỗi ngọn lửa là những chiếc nồi, trong nồi là hoa quả, rau dại lẫn với nhau cùng với một chút gạo. Đó chính là thức ăn hàng ngày của họ.
Vương Đán múc cho Triệu Hạo một bát cháo rau quả dại, sau đó ngồi ngay bên cạnh Triệu Hạo và cùng ăn. Toàn bộ ngọn núi đã được bố trí bốn phòng tuyến, họ là phòng tuyến cuối cùng. Mấy người Tào Chỉ huy sứ phân chia nhau mỗi người phụ trách một phòng tuyến nên không ở đây.
Triệu Hạo nhìn những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vuong-gia-vo-dung-lot-xac/3723987/chuong-852.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.