Nghĩ đến mạng Tư Mã Quang không còn bao lâu nữa, hơn nữa Triệu Nhan lại lười giải thích bản thân đối với ngôi vị hoàng đế không có hứng thú, cho nên đem chuyện lúc trước Triệu Húc muốn truyền ngôi cho hắn nói rõ ràng cho đối phương biết, kết quả Tư Mã Quang kinh động hơn nửa ngày, cuối cùng lúc này mới cười khổ một tiếng nói:  
 - Thì ra là thế, buồn cười lão hủ còn phòng bị Điện hạ mọi nơi, lại không ngờ rằng ta uổng công làm tiểu nhân!  
 - Tư Mã tướng công nói quá lời rồi, vốn chuyện này ta định giữ trong bụng đến thối rữa, lại không ngờ ngài đến hiện tại vẫn chưa yên tâm về bổn vương, rơi vào đường cùng ta mới quyết định nói cho ngài, chỉ có điều hy vọng ngài giữ bí mật giúp ta mới được!  
 Triệu Nhan lúc này cũng cười khổ một tiếng nói, chuyện này nếu truyền đi, có thể sẽ gây bất lợi cho hắn, có điều hắn tin tưởng Tư Mã Quang là một quân tử, hơn nữa thời gian còn lại cũng không còn nhiều, cho nên mới nói cho đối phương biết.  
 - Điện hạ yên tâm, lão phu hiểu! Khụ khụ...  
 Tư Mã Quang lúc này cũng chống mạnh muốn ngồi thẳng người nói, có điều ông vừa dứt lời, lại là một trận ho khan kịch liệt, hơn nữa càng ho càng ho dữ dội, cuối cùng ngay cả thở cũng không được, điều này làm cho Triệu Nhan cũng hoảng sợ, vội vàng gọi Tư Mã Khang phía ngoài tiến vào, đồng thời hắn cũng tiến lên giúp đỡ Tư Mã Quang vỗ phía sau lưng.  
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vuong-gia-vo-dung-lot-xac/3721192/chuong-840.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.