Triệu Nhan nghe được lời nói của Tô Tụng cũng sửng sốt, sau đó nhìn chằm chằm Tô Tụng chờ câu tiếp theo của y, chỉ thấy Tô Tụng lúc này lại thở dài một tiếng nói:
- Kỳ thật từ lúc hai năm trước, Bệ hạ vừa mới đăng cơ không lâu sau, Tư Mã tướng công liền phát bệnh, lúc ấy thiếu chút nữa khó có thể cứu được. May mắn Tào thần y cứu trị, rốt cuộc bảo vệ một mạng, bất quá tâm tật của ông căn bản không thể trừ tận gốc, chỉ có thể mỗi ngày dùng dược vật giảm bớt, nhưng trong khoảng thời gian này bệnh tình của ông lại càng thêm nghiêm trọng, mấy ngày hôm trước khi yết kiến Thái hậu bỗng nhiên té xỉu, tuy nhiên bị Thái hậu phong tỏa tin tức, hơn nữa tâm tật của Tư Mã tướng công không phát tác trước mặt người ngoài, cho nên người ngoài mới không có phát hiện ra.
Triệu Nhan nghe đến đó cũng sững sờ, theo hắn lý giải, tâm tật của Tư Mã Quang rất có thể chính là bệnh tim, loại bệnh này sợ nhất là mệt nhọc và ăn uống không điều độ, nhưng lấy thân phận Tư Mã Quang, bình thường xử lý chính vụ tăng giờ làm việc đều là chuyện thường, bận rộn căn bản không có thời gian ăn cơm, kể từ đó tự nhiên sẽ chỉ làm bệnh tình càng ngày càng nặng.
Nghe được Tô Tụng nói, trên mặt Tô Thức cũng lộ ra vẻ đau thương, tuy nhiên Tăng Bố và Chương Đôn cũng liếc nhau, đều từ trong mắt nhìn ra vài phần may mắn, bởi vì từ khi Tư Mã Quang nhậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vuong-gia-vo-dung-lot-xac/3720400/chuong-832.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.