Gần cuối năm, Đông Kinh thành so với dĩ vãng cũng càng thêm phồn hoa, sáng sớm tinh mơ vầng thái dương mới vừa lộ ra một tia sáng, trên đường phố cũng đã hết sức náo nhiệt, sáng sớm không chỉ làm khổ những người dân lao động, mặt khác còn có quan lại Đại Tống, hôm nay là đại triều hội, bọn họ cũng phải tiến cung tham gia triều hội.
Tô Tụng ngồi ở trong xe ngựa, tay đang cầm lò ấm, trong đầu lo lắng chuyện hôm nay phải thượng triều, mấy ngày hôm trước Lăng Vương Triệu Nhan tìm đến y, hai người thảo luận một chuyện lớn, việc này có thành công hay không đều dựa cả vào biểu hiện của mấy người bọn họ. Nghĩ đến đây, Tô Tụng không kìm nổi đưa thay sờ sờ đạo tấu chương trong tay áo.
Đoạn thời gian trước Trần Thăng Chi cuối cùng lui xuống khỏi vị trí Tể tướng, vì thế Tô Tụng được bổ sung, chính thức trở thành Tể tướng Đại Tống, đồng thời cũng là người phát ngôn của Triệu Nhan ở trong triều, tuy nhiên Triệu Nhan sẽ không dễ dàng bảo bọn họ giúp mình làm gì, hết thảy chỉ cần dựa theo việc công của bọn họ mà làm, bất quá lần này cũng là ngoại lệ.
Xe ngựa đi vào Tuyên Đức Môn, đi thẳng tới ngoài Đại Khánh môn. Lúc này Tô Tụng mới xuống xe ngựa, đang chuẩn bị tới Tử Thần điện tham gia đại triều hội, lại không nghĩ rằng vừa mới xuống xe ngựa đã nhìn thấy Tô Thức đang cười ha hả nhìn y, điều này làm cho Tô Tụng lập tức cũng cười cười tiến lên phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vuong-gia-vo-dung-lot-xac/3720398/chuong-830.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.