Lúc nửa đêm, đội tàu trong vịnh biển hoàn toàn yên tĩnh, ngoại trừ những người được đội tàu an bài thỉng thoảng đi lại trên boong tàu, những người khác đều đã tiến vào mộng đẹp, tuy nhiên cũng chính vào lúc này, chỉ thấy mấy con tàu lớn đậu gần bờ biển lại bỗng nhiên thả xuống không ít thuyền nhỏ, sau đó yên lặng không một tiếng động đi nhanh đến bờ biển.
Sau khi những con thuyền nhỏ này cập bến, rất nhanh liền thấy ở một cánh rừng không xa bờ cát có mấy trăm người lục tục đi ra, chỉ thấy những người này đi như bay đến con thuyền nhỏ bên bờ, sau đó bắt đầu từng tốp lên thuyền, cả quá trình không ngờ không một ai nói chuyện, hiển nhiên là đã được huấn luyện kỹ càng, người bình thường tuyệt đối không thể làm được như vậy.
Nhóm đầu tiên rất nhanh đã về đến tàu lớn, trong đó có vài con thuyền trực tiếp đi thẳng đến con thuyền lớn mà Từ quản sự ở, sau đó chỉ thấy mấy người cầm đầu lập tức lên thuyền, Từ quản sự tuy rằng đi đứng không tiện, nhưng lúc này cũng đã từ sớm đứng trên boong thuyền đợi họ, đặc biệt là khi y nhìn thấy hai người đi đầu, càng cao hứng chống quải trượng đi lên trước nói:
- Lão tam, Vương lão đệ các ngươi cực khổ rồi.
Người được Từ quản sự gọi là lão tam là một hán tử tráng kiện, dáng người không cao, cánh tay và bàn tay lại thô to đến lạ, trên gương mặt cũng mang theo cầu nước, vừa nhìn liền biết là người hằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vuong-gia-vo-dung-lot-xac/3717965/chuong-812.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.