Trên mặt biển lăn tăn gợn sóng, mười mấy chiếc thuyền lớn đỗ ở một vịnh biển yên ả, ở vùng đất rét lạnh phương bắc này, khó có khi được một ngày trời nắng đẹp, bầu trời không một gợn mây, càng khó có được là không ngờ lại không có gió, điều này khiến cho mặt biển vô cùng yên ả, người ở trên thuyền gần như không nhận được thấy sự nhấp nhô của con thuyền.  
 Từ quản sự chống quải trượng đi ra khỏi phòng của mình, tay phải kéo một cái ghế chậm rãi đi lên boong thuyền, sau đó đặt cái ghế xuống, lúc này mới ngồi xuống nửa nằm trên ghế phơi nắng, đồng thời cuốn ống quần lên, để cho cái chân bị gãy nhoi nhói đau được phơi nắng, như vậy có thể giảm bớt một chút cơn đau.  
 Từ quản sự cũng xuất thân từ nghề binh, hơn nữa lúc đi lính thuỷ sư, thậm chí đã làm đến chức Đô đầu, có thể độc lập chỉ huy một chiếc chiến thuyền, đáng tiếc mấy năm trước lúc y hộ tống tàu hàng hoá đi Nam Dương, ngừng ở cảng của thổ dân, lại không nghĩ tới tiểu quốc thổ dân thống trị cái cảng này lại nổi lòng tham, muốn giữ lại tất cả hàng hoá của đội tàu, bởi vậy tướng lĩnh thuỷ sư phụ trách an toàn lần này lập tức hạ lệnh tấn công nước nhỏ này, cuối cùng tuy rằng đã tiêu diệt được nước nhỏ này, nhưng thuỷ sư cũng phải trả một cái giá, chân của Từ quản sự chính là trong cuộc chiến này bị tiễn độc của thổ dân bắn trúng, kết quả cả bắp chân đều bị thối 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vuong-gia-vo-dung-lot-xac/3717963/chuong-810.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.