Triệu Giai mấy ngày nay đều lo lắng đề phòng, đặc biệt sợ nhìn thấy cha của mình Triệu Nhan, bởi vì y dự định ghi danh vào Học viện Hải quân của Trường quân đội, chuyện này rất nhiều người đều biết rồi, duy chỉ còn giấu cha của mình, hơn nữa y cũng không biết mẫu thân đã nói với phụ thân hay chưa, điều này làm cho y sợ có một ngày Triệu Nhan sẽ nổi giận đùng đùng tìm y răn dạy một chút.
Tuy nhiên có cái gọi là sợ điều gì sẽ gặp điều đó, hôm nay là ngày thứ mười, Triệu Giai ở trong nhà một mình luyện võ, sau đó đang chuẩn bị đi tìm vài đệ đệ cùng đi dạo, có điều cũng đúng lúc này, bỗng nhiên thấy em họ Triệu Hú thở hổn hển chạy tới, nhìn thấy y lập tức hô lớn nói:
- Đường... Đường huynh, tam thúc gọi huynh qua!
Vừa nghe cha gọi mình, Triệu Giai bị hù toàn thân khẽ run rẩy, tuy nhiên y cũng biết trốn cũng trốn không thoát, còn không bằng rõ ràng đi tìm cha đàm luận, dù sao chết sớm chết muộn đều giống nhau. Nghĩ đến đây, Triệu Giai bỗng nhiên cảm giác không căng thẳng nữa, lập tức gì cũng không nói, đi theo Triệu Hú gặp Triệu Nhan.
- Đường huynh, huynh dạy đệ những lời kia đệ đã nói với tam thúc, nhưng tam thúc thoáng cái đã nhìn thấu những lời này là huynh dạy đệ, cho nên đệ cũng đã tận lực, huynh tự cầu nhiều phúc đi!
Triệu Hú vừa đi vừa nói khẽ với Triệu Giai, tuy rằng y vừa rồi vô cùng không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vuong-gia-vo-dung-lot-xac/3716319/chuong-789.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.