Triệu Nhan cũng không ngờ có thể tình cờ gặp được Thẩm Quát và Trương Tái ở trước cửa chùa Đại Tướng Quốc, 3 người liền ngồi xe ngựa vừa đi vừa trò chuyện, vừa đúng lúc hôm nay Triệu Nhan vội vào thành, ngay cả cơm trưa cũng chưa kịp ăn, lúc này cũng cảm thấy bụng đói cồn cào, thế là 3 người liền cùng nhau đi vào Kỳ Vị Lâu mà nhà Triệu Nhan mở, toà tửu lâu này hiện đã trở thành một trong những tửu lâu nổi tiếng nhất thành Đông Kinh, muốn ăn ở đây chỉ có thể đặt chỗ trước, nếu không căn bản không có chỗ, đương nhiên Triệu Nhan ăn cơm ở đây thì đương nhiên là không cần phải đặt trước, cho dù hắn không ở trong kinh thành, thì quanh năm trong tửu lâu cũng lưu lại một nhã gian cho hắn.
Triệu Nhan gọi bàn rượu, sau đó gọi Trương Tái và Thẩm Quát ngồi xuống, bởi đều là người quen, cho nên Triệu Nhan cũng không khách khí với họ, liền há to mồm ăn vài miếng, giảm bớt cơm đói cồn cào trong bụng, lúc này mới mở miệng cười nói:
- Hai vị chớ trách, đoạn đường này cưỡi ngựa như điên mà đến, trưa hôm nay ngay cả cơm cũng chưa kịp ăn, vừa nãy đói đến không chịu nổi!
Nghe thấy Triệu Nhan nói thế, Trương Tái và Thẩm Quát đều cười ha hả, sau đó lại hỏi Triệu Nhan chiến sự ở Liêu Quốc, Triệu Nhan vừa ăn vừa nói, kể tường tận chiến sự sau khi mình đến Liêu Quốc, Trương Tái và Thẩm Quát tuy biết một ít, nhưng không rõ tình hình cụ thể, bởi vậy rất nghiêm túc mà lắng nghe, khi nghe thấy Triệu Nhan ký kết minh ước ở Loan Hà với hoàng đế Liêu Quốc, hai người đều giống Triệu Húc, đều lộ và vẻ mặt vô cùng hưng phấn.
Nói xong chiến sự ở bên kia Liêu Quốc, Triệu Nhan liền hỏi Thẩm Quát:
- Tôn Trung huynh, mấy năm này bên kia học viện có thay đổi gì không, tình hình chiêu sinh và học sinh tốt nghiệp mỗi năm như thế nào?
Nghe thấy Triệu Nhan hỏi đến tình hình học viện Truy Nguyên do mình chủ quản, Thẩm Quát liền lấy tinh thần, lập tức suy nghĩ một lát rồi nói:
- Điện hạ, những năm nay học viện thay đổi rất nhiều, hai ba câu không thể nói hết được, tuy nhiên việc chiêu sinh hằng năm thì rất đơn giản, hiện giờ càng lúc càng nhiều người tiếp nhận tri thức mà chúng ta truyền bá, cho nên số lượng chiêu sinh cũng vẫn luôn tăng một cách ổn định, bởi vậy so với năm trước, học viện khuếch trương hơn gấp đôi, còn về tình hình học sinh tốt nghiệp, có một bộ phận nhân tài được triều đình thu nhận, phân vào các bộ môn. Chỉ có điều những học sinh này còn quá trẻ, cho nên chức quan đều không cao, không được mọi người chú ý như học sinh Trường quân đội, còn về những học sinh còn lại hoặc là được người ta chiêu đi với giá cao, hoặc là tự mình đi làm, ngoài ra có một số học. sinh ưu tú được học viện giữ lại để giảng dạy, hoặc vào các trường Thư Thục hay Học viện giảng dạy, có thể nói là học viện của chúng ta đã bước đầu gây dựng được danh tiếng rồi.
Nghe thấy những lời trên, đặc biệt là khi nghe thấy học sinh sau khi tốt nghiệp được phân bố trên phạm vi rộng như thế, Triệu Nhan cũng cảm thấy rất vui mừng, một môn học không thể chỉ là một lầu gác trống rỗng, nhất định phải học lâu dài và sử dụng lâu dài, cho nên trước khi Triệu Nhan xây nên học viện, đã nghĩ đến ứng dụng của các môn khoa học trong thực tế, cho nên lúc dạy học, hắn cũng yêu cầu thứ mà các giáo viên dạy phải kết hợp với thực tế, ví dụ như phương diện Vật lý học, liên quan rất nhiều đến máy móc, những học sinh này sau khi tốt nghiệp rất nhiều người đều vào Công Bộ hoặc Quân Khí Giám trong triều đình, bắt đầu từ quan viên kỹ thuật, tuy là xuất thân không thể so được với quan viên thi đậu tiến sĩ, nhưng tốt xấu gì cũng là quan, cũng chính vì viễn cảnh này, cho nên không ít học sinh vô vọng với khoa cử đều nguyện ý tới học viện Truy Nguyên.
- Mặc dù có chút thiên về công danh lợi lộc, tuy nhiên thiên hạ đều đến rộn ràng vì lợi. Thiên hạ nhốn nháo đến vì lợi, có h thúc đẩy, ngược lại có thể giúp truyền bá học viện chúng ta ra càng rộng hơn, cũng xem như là một chuyện tốt.
Triệu Nhan liền cười mở miệng nói.
- Ha ha, nói đến việc truyền bá kiến thức của học viện chúng ta, thì không thể không nhắc đến những thay đổi trong những năm nay của học viện, vừa may hiện giờ có thời gian, Từ mỗ liền kể tỉ mỉ một phen cho Điện hạ nghe!
Lúc này Thẩm Quát bỗng hớn hở mặt này nói, giống như là cảm thấy vô cùng vui vẻ với những thay đổi trong những năm này của học viện, hơn nữa theo lời kể của y, Triệu Nhan cũng dần hiểu nguyên nhân khiến Thẩm Quát vui vẻ.
Mấy năm nay, những thay đổi trong nội bộ học viện thì khỏi nói đến nữa, không ngoài việc học viện được mở rộng hơn nhiều, giảng sư và học sinh tăng thêm nhiều, ngoài ra còn có không ít giảng sư thăng lên cấp giáo sư, có thể nói là nhân tài đông đúc, học viện cũng trở nên vô cùng hưng thịnh, đã có thể sánh vai với những thư viện lớn, Quốc Tử Giám của Đại Tống rồi.
Tuy nhiên so với những thay đổi trong nội bộ học viện, khiến Thẩm Quát thật sự vui mừng đến vậy là do những thay đổi trong thái độ của những người bên ngoài đối với học viện, lúc đầu khi Triệu Nhan vừa thành lập học viện để dạy những tri thức về các môn khoa học, tuy là có không ít người cảm thấy hứng thú chủ động đến học tập, nhưng dù gì đi nữa thì những người này cũng là số ít, đa số những người khác, đặc biệt là nhiều nhà Nho đều cảm thấy coi thường những gì Triệu Nhan nói, thậm chí còn cho rằng đó là học thuyết xăng bậy, tuy bọn họ không dám công khai chửi bới vì e ngại thân phận của Triệu Nhan, nhưng sau lưng vẫn thầm bác bỏ những quan điểm trong học thuyết của Triệu Nhan.
Cũng chính vì sự phản đối của số đông người, cho nên Triệu Nhan chỉ có thể quy học thuyết của mình về loại tạp học, xem như là học thuyết không chính thức, tuy nhiên trải qua những năm mài giữa này, lại thêm từ sau khi cải cách, Triệu Nhan đã đứng cùng một chiến tuyến với đa số những người đọc sách trong thiên hạ, điều này khiến không ít người thay đổi quan niệm và thái độ đối với Triệu Nhan, cũng bắt đầu nhìn thẳng vào những học thuyết mà Triệu Nhan đề ra.
Học thuyết mà Triệu Nhan đề ra đề cập đến phạm vi vô cùng rộng, trong đó toán học thì không cần nói đến nữa, đây cũng là một trong những học thuyết mà những người khác dễ dàng tiếp nhận nhất, ngoài ra còn có vật lý, hoá học, sinh học, thiên văn, địa lý... do bản thân Triệu Nhan, những học thuyết được đề ra này đều không thành hệ thống, tuy nhiên những học thuyết này đối với thời đại này mà nói, đã được xem là bác đại tinh thâm rồi, cho nên rất nhiều người sau khi tỉ mỉ nghiên cứu xong những học thuyết này, rất nhanh liền phát hiện sự tinh thâm trong những học thuyết này, thậm chí còn có không ít người trầm mê vào đó, bắt đầu mượn những lý luận mà Triệu Nhan đề ra này để hoàn thiện học thuyết của bản thân mình.
Người có thể tiếp nhận và nghiên cứu những học thuyết này của Triệu Nhan đều không phải là hạng người ngu dốt, ngược lại người nào người nấy đều là những nhân vật đứng đầu trong cái thời đại này, ví dụ như hai người Trương Tái và 'Thẩm Quát, bọn họ chính là nhóm người đầu tiên tiếp nhận học thuyết của Triệu Nhan, trong đó Thẩm Quát đã tiếp thu học thuyết của Triệu Nhan, về các phương diện như vật lý, hoá học, máy móc... đều có trình độ vô cùng tinh thâm, mà Trương Tái thì tiếp thu những học thuyết về các phương diện như thiên văn, vật lý... dung hoà vào Quan học của bản thân y, trở thành một trong những nhánh quan trọng trong Nho gia.
Ngoại trừ Thẩm Quát và Trương Tái, ngoài ra còn có càng nhiều nhà Nho hơn tiếp thu học thuyết mới của Triệu Nhan vào trong Nho học của mình, điều này tương đương với học thuyết mới của Triệu Nhan có một xuất thân càng chính thống hơn, kết hợp với Nho học càng thêm chặt chế hơn, thậm chí còn tăng thêm một vài tư tưởng hạt nhân cho Nho học, đem lại một làn gió mới mạnh mẽ cho. giới học thuật Đại Tống.
Kỳ thật Triệu Nhan cũng bị một vài cách nhìn nhận của hậu thế ảnh hưởng, cho là những người học Nho học đều là lũ bảo thủ, căn bản là không biết thay đổi, chớ đừng nói là tiếp thu những lý luận khoa học của hậu thế. Tuy nhiên hắn lại không biết, thời Minh Thanh của hậu thế, Nho học quả thật là bị cố định hoá, nhưng trong thời kỳ Đường Tống, lại là thời kỳ Nho học sôi nổi nhất, các tư tưởng mới, lý luận mới liên tiếp xuất hiện.
Đặc biệt là thời kỳ triều Tống, bởi náo động cuối thời Đường, khiến Nho học bị đả kích nặng nề, khiến cho các nhà nho Nho học không còn câu nệ với các lý luận cũ nữa, tư tưởng được giải phóng, mỗi nhà nho đều có một bộ học thuyết của riêng mình, lại thêm địa vị của người đọc sách lại cao, cho nên Nho học trong thời kỳ này có thể nói là trăm hoa đua nở, ngoại trừ Quan học của Trương Tái, còn có học thuyết mới Kinh Công của Vương An Thạch, ngoài ra còn có học thuyết về vật lý có ảnh hưởng lớn nhất đối với hậu thế của Trình Chu, đều bắt đầu hình thành trong thời kỳ này.
Lúc nói đến cuối, Thẩm Quát bỗng nhiên đề nghị với Triệu Nhan, những năm nay tốc độ mở rộng của học viện vẫn luôn không kịp với tốc độ xin vào học của học sinh, mỗi năm đều có không ít người thân của người quen hoặc người không quen tự mình đến nhờ vả y, hy vọng có thể để con cháu nhà mình vào học viện, cho nên y mới nảy ra suy nghĩ mở thêm vài phân viện.
Nghe thấy lời đề nghị của Thẩm Quát, Triệu Nhan suy nghĩ một lát rồi cuối cùng gật đầu nói:
- Mở thêm vài phân viện cũng tốt, tuy nhiên nhất định phải đảm bảo chất lượng dạy học, ngoài ra cũng phải phái một vài người có thể tin được đi phụ trách, dù gì thì dạy học cũng không phải chuyện nhỏ, nhất định không được làm trễ nải việc học tập của học sinh!
Sau khi nói xong chuyện học viện, lúc này Triệu Nhan quay đầu lại hỏi Trương Tái về chuyện Trường quân đội, chỉ là khi nhắc đến Trường quân đội, Trương Tái lại nhíu mày cười khổ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]