Thấy Gia Luật Tuấn rốt cục không kìm được, chủ động hỏi điều kiện lui binh, Triệu Nhan cũng khẽ mỉm cười, lập tức chỉ thấy hắn đặt chén rượu xuống liếc mắt nhìn đối phương một cái hỏi ngược lại:
- Bệ hạ muốn bảo chúng ta lui binh, không biết các người nguyện ý trả giá thế nào?
Gia Luật Tuấn thấy Triệu Nhan không trả lời vấn đề của mình, ngược lại hỏi ý kiến mình có thể đưa ra những gì, lập tức suy tính một lát mở miệng nói:
- Chỉ cần quân Tống nguyện ý rời cảnh nội Đại Liêu, như vậy Đại Tống hàng năm sẽ không phải nộp tiền cống cho Liêu quốc nữa, mặt khác ta cũng có thể cam đoan, ngày sau Liêu quân cũng tuyệt đối sẽ không xuôi nam cướp bóc, ngươi cảm thấy như thế nào?
Nghe được Gia Luật Tuấn đề xuất những điều kiện này, Triệu Nhan cũng thiếu chút nữa tức giận, lập tức liếc mắt một cái giọng điệu cứng nhắc mà nói:
- Bệ hạ, chúng ta đều là người thông minh, tội gì mang những điều kiện thiếu thành ý như vậy, nếu Liêu quốc chỉ nguyện ý trả cái giá này gọi là điều kiện, vậy lần hoà đàm này không bàn cũng thế thôi!
Kỳ thật cũng không trách được sao Triệu Nhan lại tức giận, từ lúc trước khi Đại Tống diệt Tây Hạ, thực lực tăng lên rất nhiều, trái lại Liêu quốc bởi vì nội loạn mà làm cho nguyên khí đại thương, từ đó trở đi, Đại Tống đối với việc tiền cống hàng năm cũng đã ngừng, cho nên tiền cống hàng năm cũng sớm chỉ còn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vuong-gia-vo-dung-lot-xac/3707589/chuong-713.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.