- Chết rồi?
Trong cảng Trầm Thủy Triệu Nhan nhận được tin cũng sững người, hắn không ngờ sau khi Lưu Thiên Đạo chết, Lưu Trọng Cát cũng treo cổ tự tử trong nhà lao, bản lĩnh mạnh mẽ này xứng đáng với mỹ danh trung thần của ông.
- Điện hạ thứ tội, đều trách mạt tướng không trông coi tốt, mới để Lưu Trọng Cát có cơ hội treo cổ tự tử!
Lúc này Ma Kim Cảnh vừa đến cảng Trầm Thủy sợ sệt đứng ra nói. Y vốn dĩ đến đây để nhận phong thưởng của Triệu Nhan, nhưng vì Lưu Trọng Cát là người Triệu Nhan nhấn mạnh muốn gặp, ngờ đâu lại chết trong tù, cho nên Ma Kim Cảnh cả chặng đường đều lo lắng Triệu Nhan sẽ vì thế mà quở phạt.
- Ha ha, chết cũng chết rồi, dù sao ta cũng chỉ là không muốn để Lưu Trọng Cát tiếp tục ở lại Tử Hạ, nếu ông ta đã muốn đi theo Lưu Thiên Đạo, thì cứ chiều ý nguyện của ông ta đi, hơn nữa tuy Lưu Thiên Đạo vô nhân đạo, nhưng dù gì cũng là quốc vương Tử Hạ, cứ làm theo nghi lễ chôn cất quốc vương đi, còn phần mộ của Lưu Trọng Cát thì chôn luôn bên cạnh Lưu Thiên Đạo!
Triệu Nhan bèn dặn dò, toàn bộ Tử Hạ đã thuộc về Đại Tống, cho nên hắn cũng đặc biệt khoan dung với hai người quá cố này.
- Điện hạ nhân từ!
Nghe thấy lời của Triệu Nhan, Ma Kim Cảnh vội vàng đáp, đồng thời cũng thở phào nhẹ nhõm, thực ra hắn không hề biết, Triệu Nhan luôn vô cùng độ lượng với thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vuong-gia-vo-dung-lot-xac/3698087/chuong-682.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.