Hô Diên Ngôn ở lại chỗ Hô Diên Khánh hai ngày, trong thời gian này hai huynh đệ nói rất nhiều chuyện, đợi đến lúc đi, Hô Diên Khánh tặng cho Hô Diên Ngôn rất nhiều thứ, trong đó đa phần là các loại lương thực mua từ Hà Gian phủ, bởi vì nạn hán ở huyện Hô Diên Ngôn cai quản quá mức nghiêm trọng, Hô Diên Ngôn lại dốc hết của cải trong nhà để cứu trợ thiên tai, kết quả khiến cho cả nhà chỉ có thể húp cháo loãng, Hô Diên Khánh đau lòng cho mấy cháu trai cháu gái của mình, cho nên mới mua rất nhiều thức ăn, đồ dùng, đối với điều này Hô Diên Ngôn cũng. không khách khí, thuê 2 xe ngựa kéo tất cả về.
Tuy nhiên sau khi Hô Diên Ngôn rời đi, Hô Diên Khánh lại bỗng đóng cửa vắt óc suy nghĩ, thậm chí còn vắng mặt trong những buổi thao luyện mà bình thường chưa từng vắng mặt qua, điều này khiến quân doanh Hà Bắc Hà Gian phủ cũng rất chấn động, các tướng sĩ trong quân đội còn thầm nghị luận là rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tuy nhiên may mà bình thường Hô Diên Khánh kỷ luật cực kỳ nghiêm minh, cho nên cho dù là y không để ý tới, các bài thao luyện trong quân đội vẫn được tiến hành như thường.
Kì thật cũng không thể trách Hô Diên Khánh đóng cửa không ra ngoài, mà là lần này Hô Diên Ngôn đến đã nói cho y biết một chuyện động trời, không ngờ triều đình bên kia lại chuẩn bị động binh với Liêu Quốc. Tuy là việc này vẫn chưa được xác định, nhưng theo lời của Hô Diên Ngôn, trong triều đã có vài vị đại thần chủ chốt đã dâng tấu về chuyện này với hoàng đế bệ hạ, nếu Triệu Húc gật đầu, vậy thì sẽ không lâu nữa, e là Đại Tống sẽ triệu tập quân đội tiến công Liêu Quốc, mà Hà Bắc quân này của Hô Diên Khánh bọn họ chính là được chuẩn bị cho việc tấn công Liêu Quốc.
Tấn công Liêu Quốc đoạt lại vùng đất Yến Vân vẫn luôn là tổ huấn trong gia tộc Hô Diên gia, Hô Diên Khánh đến Hà Bắc quân chính là để chuẩn bị cho việc này, hiện giờ triều đình chuẩn bị tấn công Liêu Quốc, theo lí thì Hô Diên Khánh hẳn là phải vô cùng vui mừng mới phải. Nhưng thực tế thì không phải vậy, Hô Diên Khánh sau khi biết được tin từ chỗ đường huynh, không những không vui mừng, mà ngược lại mấy ngày liền âu sầu đến nỗi ngủ không yên.
Hô Diên Khánh không phải là những tướng lĩnh bình thường, y là học viên xuất sắc nhất khoá đầu tiên của trường quân đội, Dương Văn Quảng cũng khen y là soái tài khó gặp của Đại Tống, soái không hề giống với tướng, thân là thống soái chẳng những phải giỏi lãnh binh đánh giặc, mà đồng thời càng phải hiểu thiên thời, địa lợi và nhân hoà, cho nên Hô Diên Khánh vẫn luôn chú ý đến động tĩnh trên các phương diện của Đại Tống và Liêu Quốc, tìm kiếm thời cơ đánh Liêu Quốc.
Cũng chính vì vậy, cho nên không ai hiểu rõ hơn so với Hô Diên Khánh rằng hiện tại vẫn chưa phải là thời cơ tốt để Đại Tống tấn công Liêu Quốc, trước hết là nội bộ Đại Tống không ổn định, sau khi trải qua cải cách, chẳng những đảng cũ và đảng mới tranh giành ngày càng kịch liệt, dân chúng trong thiên hạ cũng vì tân pháp mà trở nên bàng hoàng âu lo, hơn nữa trận hạn hán ngày trước quét qua Đại 'Tống càng khiến quốc lực Đại Tống càng thêm suy yếu, cho nên đối với Đại Tống mà nói, hiện giờ quan trọng nhất là phải nghỉ ngơi lấy lại sức, tuyệt đối không được tự tiện hưng binh!
Ngoại trừ nguyên nhân trong nội bộ Đại Tống, mặt khác Liêu Quốc những năm nay dưới sự dẫn dắt của Gia Luật Tuấn, quốc lực khôi phục rất nhanh, tuy là vẫn chưa khôi phục lại trạng thái trước khi nội loạn nhưng cũng không phải là dễ chọc vào, theo suy đoán của Hô Diên Khánh, cho dù điều động toàn bộ Hà Bắc quân mà bọn họ xây dựng, chỉ sợ là cũng rất khó đánh hạ Yến Vân, chứ đừng nói tới Thượng Kinh của Liêu Quốc.
Có thể nói nếu hiện giờ Đại Tống tấn công Liêu Quốc thì gần như đều không chiếm được thiên thời, địa lợi, nhân hoà, dẫu cho Đại Tống có hoả khí, nhưng Liêu Quốc bên kia cũng đã sớm có chuẩn bị, cho nên hoả khí có thể phát huy hiệu quả thần kỳ của nó như với Tây Hạ hay không thì vẫn chưa chắc chắn. Nếu chẳng may. Liêu Quốc tìm được biện pháp khắc chế hoả khí, vậy thì Đại Tống sẽ mất đi ưu thế duy nhất. Trong tình huống này, Đại Tống căn bản không có cơ hội chiến thắng, cho nên khi Hô Diên Khánh nghe thấy triều đình chuẩn bị tấn công Liêu Quốc, phản ứng đầu tiên không phải là vui mừng, mà là lo lắng và hoảng sợ, lỡ chẳng may triều đình quả thật động thủ với Liêu Quốc, sinh tử của tướng sĩ bọn họ là chuyện nhỏ, lỡ như vì vậy mà khiến Liêu Quốc phản công Đại Tống, đến lúc đó nói không chừng sẽ dẫn đến hoạ diệt quốc.
Cũng chính vì nghĩ đến những mặt trên, cho nên Hô Diên Khánh mới trằn trọc không ngủ được, cuối cùng y quả thật là không kìm nổi nữa liền viết thư cho Triệu Nhan, hy vọng Triệu Nhan có thể khuyên Triệu Húc, ngàn lần không được tuỳ tiện khai chiến, nếu không chỉ có thể đem đến tai hoạ bất tận cho Đại Tống.
Triệu Nhan kỳ thật đã nhận được tin triều đình bên kia có người khuyên Triệu Húc đánh Liêu Quốc sớm hơn so với Hô Diên Khánh, vừa bắt đầu hắn chẳng hề để †âm, bởi vì hắn cảm thấy với sự anh minh của Triệu Húc, khẳng định trong lúc này sẽ không nghe những lời sàm ngôn này, nhưng với việc những lá thư được liên tục gửi tới, hắn liền có chút không bình tĩnh được nữa, lòng tin đối với Triệu Húc cũng bắt đầu phai đi, bắt đầu thật sự trở nên lo lắng.
Lại nói tiếp thứ chuyện ngu xuẩn như tấn công Liêu Quốc vẫn có liên quan đến việc tranh giành giữa hai đảng mới và cũ, hơn nữa kẻ khởi xướng vụ này chính là tên Lã Huệ Khanh đã phản bội Vương An Thạch, từ khi Vương An Thạch khôi phục lại chức vị tể tướng, đối với thứ người phản bội lại mình như Lã Huệ Khanh, Vương An Thạch cũng ra sức chèn ép, thậm chí còn đoạt đi hơn nửa quyền lực từ trong tay y, hiện giờ người trong triều đình đều chờ đợi xem trò cười của Lã Huệ Khanh, thậm chí còn có người đoán, rất có thể là Lã Huệ Khanh sẽ bị giáng chức đến Tinh Thành vừa chiếm lĩnh được kia, nơi đó là nơi còn xa hơi so với Quỳnh Châu, nếu Lã Huệ Khanh đi đến đó, e là cả đời cũng đừng nghĩ tới việc trở lại nữa.
Tuy nhiên Lã Huệ Khanh cũng không phải là người chịu bó tay chịu trói, mắt thấy Vương An Thạch từng chút một đoạt đi quyền lực trong tay mình, khiến sức ảnh hưởng của y trong triều càng ngày càng nhỏ, Lã Huệ Khanh cũng gấp đến đỏ cả mắt, gã là một kẻ cực kỳ am hiểu nắm bắt lòng người, những năm trong triều này, gã đã nắm rất rõ tâm tư của Triệu Húc, biết khát khao, lý tưởng lớn nhất của Triệu Húc là gì, cho nên vì bảo vệ vị trí của mình, không ngờ gã lại phạm vào sai lầm to lớn nhất thiên hạ, dâng thư lên Triệu Húc đề nghị tấn công Liêu Quốc.
Lã Huệ Khanh vô cùng thông minh, gã biết Triệu Húc không phải hôn quân, cũng biết với tình hình hiện giờ của Đại Tống, kỳ thật là bất lợi trong việc động binh, nhưng gã lại khuyên Triệu Húc từ một phương diện khác, đó chính là bởi vì chuyện cải cách, khiến cho dân chúng trong thiên hạ oán thán dậy đất trời, cũng có chút chán ghét đối với triều đình, cho nên hiện giờ không bằng hưng binh tấn công Liêu Quốc, một là có thể thay đổi lực chú ý của bách tính trong thiên hạ, hai là có thể thu hồi Yến Vân, hoàn thành sự nghiệp vĩ đại mà các hoàng đế Đại Tống trước giờ đều chưa thể hoàn thành, ba là mượn chuyện này để răn đe bách tính trong thiên hạ, tăng uy tín của triều đình.
Khi Triệu Húc vừa nghe lời đề nghị hưng binh với Liêu Quốc này của Lã Huệ Khanh, cũng cảm thấy gã đang hồ nháo, nhưng đợi đến khi Lã Huệ Khanh đưa ra 3 lý do, Triệu Húc lại có chút do dự, bởi sở dĩ y quyết tâm thi hành cải cách chủ yếu là vì mượn việc này để tăng cường thực lực của Đại Tống, từ đó mà thu hồi Yến Vân, thậm chí tiêu diệt Liêu Quốc, trở thành một vị vua vĩ đại như Đường Thái Tổ, chỉ là hiện giờ cải cách thất bại, cũng tạo nên đả kích không nhỏ đối với y, cho. nên Triệu Húc cũng muốn tăng thêm chút tự tin cho bản thân, mà cách tốt nhất là dùng một trận thắng lớn để chứng minh bản thân.
Cũng chính vì sâu trong lòng Triệu Húc có loại suy nghĩ này, lại thêm những cái gọi là ích lợi mà Lã Huệ Khanh nêu ra ở trên, khiến cho Triệu Húc vô cùng động tâm với đề nghị tấn công Liêu Quốc, thậm chí còn đặc biệt triệu tập quần thần nghị sự, tuy nhiên lần này những nhân vật chủ chốt của hai đảng cũ và mới lại thống nhất với nhau một cách ngoài ý muốn, cho dù là Vương An Thạch hay là 'Tư Mã Quang đều kiên quyết phản đối tấn công Liêu Quốc, cho dù là người vô cùng cứng đầu cho rằng cải cách không hề thất bại như Vương An Thạch, nhưng cũng không thể không thừa nhận Đại Tống hiện giờ vì cải cách mà đại thương nguyên khí, quả thật không phải là lúc để động binh.
Triệu Nhan sau khi biết Triệu Húc động tâm với đề nghị tấn công Liêu Quốc, cũng hoảng hồn, ngay sau đó lại nhận được thư của không ít người đưa tới, đều là thỉnh cầu hắn khuyên Triệu Húc ngàn vạn lần không được kích động, thư của Hô Diên Khánh cũng là một trong những bức thư đó, bởi vì bọn họ đều biết cả Đại Tống cũng chỉ có Triệu Nhan ra mặt mới có thể thay đổi suy nghĩ của Triệu Húc.
Kỳ thật cho dù những người này không nói, Triệu Nhan cũng không muốn Triệu Húc tấn công Liêu Quốc trong thời gian này, cho nên hắn lập tức viết một bức thư thật dài cho Triệu Húc, phân tích với y tình hình hiện giờ của Đại Tống, cùng với những hậu quả nghiêm trọng nếu chiến bại có thể gây ra, ở cuối thư Triệu Nhan càng thêm dùng lời lẽ khẩn thiết khuyên Triệu Húc không nên vọng động, cho dù là cải cách thất bại, nhưng cũng không có nghĩa là Đại Tống không có cách để giải quyết những sai lầm trong nước, hơn nữa hiện giờ Triệu Húc đang tuổi tráng niên, thứ có chính là thời gian có thể tìm ra cách để giải quyết vấn đề.
- Bệ hạ quả thật là có chút vội vã, với tình hình của Đại Tống chúng ta hiện giờ, trong vòng vài năm tốt nhất là không nên động thủ với kẻ thù mạnh như Liêu Quốc, nếu không nguy hiểm thật sự là quá lớn!
Lúc này Từ Nguyên ngồi ở trong phòng cũng mở miệng nói, khoảng thời gian trước y mới từ Lã Tống trở về, sau khi hai thổ quốc kết minh cùng Đại Tống kia nhận được vũ khí, liền lập tức triển khai tiến công với vương quốc Lưu Khắc, sau gần một năm giao chiến, hiện giờ vương quốc Lưu Khắc chỉ còn thủ đô là vẫn chưa bị phá, nhưng đã bị đại quân hai nước bao vây, ngày diệt vong không còn xa nữa, Từ Nguyên ở Lã Tống cũng không còn việc gì nữa, thế là liền trở về.
- Không được, chúng ta không thể ngồi không tiếp được nữa!
Lúc này Triệu Nhan bỗng nhiên đứng dậy nói, với hiểu biết của hắn đối với Triệu Húc, chỉ cần tính ương bướng của y nổi lên, cho dù là gặp phải trở ngại to lớn hơn nữa cũng sẽ làm tới, ví dụ như vụ cải cách ngày trước, cùng với việc tấn công Liêu Quốc lần này, Triệu Húc khẳng định là không đụng phải tường Nam thì sẽ không chịu quay đầu, cho nên hắn nhất định phải chuẩn bị vài chuyện, đến lúc đó lỡ như Đại Tống chiến bại, hắn cũng tuyệt đối không để cho Liêu Quốc thuận thế xâm nhập phía nam!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]