Chương trước
Chương sau
- Hô Diên đại ca, đó là kinh thành sao, trông mới cao làm sao! Ngoài cửa nam kinh thành trong một đội quân dài dằng dặc, một thiếu niên nhỏ con mười lăm mười sáu tuổi hưng phấn nói với một người đàn ông dáng người vạm vỡ.

- Ha ha, mắt của Tiểu Hầu Tử đệ thật tinh, đó đích thị là tường thành của kinh thành, tìm cả Đại Tống không ra tường thành nào cao hơn thành Đông Kinh, đợi sau khi đến kinh thành, đại ca đưa đệ đi ăn hết những món ngon trong kinh thành! Người đàn ông thân hình lực lưỡng cũng vui vẻ nói, y chính là Hô Diên Khánh từ Tây Hạ trở về, lần này cùng Triệu Húc hồi kinh tiếp nhận phong thưởng của Triệu Thự.

Người bên cạnh Hô Diên Khánh đều là các tướng sĩ lập được kỳ công ở Tây Hạ, còn chàng thiếu niên gầy gò bên cạnh y này chính là con trai của Lão Hầu Tử huynh đệ tốt của y, lúc trước Lão Hầu Tử và Mặt So vì cứu y, liều mạng với một mãnh tướng Tây Hạ tại thành phủ Hưng Khánh, kết quả một mất một thương tật, ban đầu Hô Diên Khánh từng đồng ý với họ sẽ đưa họ đi kinh thành, Mặt Sẹo cưỡi ngựa ở bên cạnh y, Lão Hầu Tử lại đã an táng ở Tây Hạ, nhưng Hô Diên Khánh lại tìm thấy con trai của Lão Hầu Tử.

Kể ra cả gia đình Lão Hầu Tử đều là người Hoàn Khánh, trong nhà ngoài vợ ra, còn có năm mụn con, rong đó Tiểu Hầu Tử là con lớn, cũng trông giống Lão Hầu Tử nhất, bên dưới còn có hai đệ đệ và hai muội muội, cũng chính vì nuôi sống cả gia đình, nên Lão Hầu Tử mới không thể không xông pha chiến trường, đối với sự hi sinh của Lão Hầu Tử, cả nhà họ tuy vô cùng đau đớn, nhưng sớm đã có sự chuẩn bị tâm lí, huống hồ triều đình trợ cấp đầy đủ với họ cũng giúp cả nhà Lão Hầu Tử giảm bớt đi rất nhiều đau thương, dù sao đối với những người nghèo khổ mà nói, một mạng người thực ra cũng có giá trị.

Vốn dĩ Hô Diên Khánh muốn đưa cả gia đình Lão Hầu Tử đều đi kinh thành, nhưng vợ Lão Hầu Tử lại không muốn xa nhà quá lâu, hơn nữa mấy đệ đệ muội muội của Tiểu Hầu Tử đều quá nhỏ, không thích hợp lặn lội đường xa, nên sau cùng đành phải để Tiểu Hầu Tử cùng Hô Diên Khánh đi mở mang một phen, mặt khác Tiểu Hầu Tử cũng vô cùng muốn gia nhập quân đội, xông trận giết địch giống cha cậu, Hô Diên Khánh đối với điều này đã quyết định gửi cậu đến trường quân sự học tập vài năm rồi mới ra.

- Hô Diên đại ca, trường quân sự mà huynh nói thật sự tốt như thế sao, tại sao đệ không thể trực tiếp tiếp nhận chức vị của cha? Tiểu Hầu Tử lúc này bỗng nhiên hỏi, Lão Hầu Tử tuy đã hi sinh, nhưng lại nhận được phong thưởng của triều đình, trong đó thì có một chức võ tán quan cửu phẩm của Bồi Nhung giáo úy, có chức vị này, chỉ cần Tiểu Hầu Tử vào trong quân đội, ít nhất cũng có thể làm từ Thập Trưởng trở lên, Tiểu Hầu Tử trẻ người non dạ, nên nóng vội muốn vào trong, quân đội tạo dựng sự nghiệp, chí ít không thể thua kém cha của mình.

Nghe thấy lời của Tiểu Hầu Tử, còn chưa đợi Hô Diên Khánh cất lời, thì nghe thấy Mặt Sẹo cưỡi ngựa bên cạnh cười lớn nói: - Tiểu Hầu Tử, tiếu tử đệ đúng thật hồ đồ, đệ cũng không nghĩ xem đám quân khốn kiếp trong quân đội kia là loại người thế nào, đệ cho rằng chỉ dựa vào công lao cha đệ để lại thì có thể khuất phục bọn chúng sao? Ta nói cho đệ biết, nếu đệ lúc này gia nhập quân đội, cho dù trở thành Thập Trưởng, cuối cùng cũng chỉ bị kẻ dưới dìm xuống, cho nên trừ phi đệ thật sự có bản lĩnh, nếu không tuyệt đối không được dễ dàng gia nhập quân đội.

Chân phải của Mặt Sẹo bị chặt đứt rồi, sau này chắc chắn không thể ra chiến trường, nhưng cưỡi ngựa thì vẫn có thể, nhưng lại không thể cưỡi nhanh, nếu không rất dễ rơi xuống, lần này y cũng là một trong những tướng sĩ vào cung nhận phong thưởng, thực ra không chỉ y, hơn tám trăm tướng sĩ lúc trước hạ cánh xuống thành phủ Hưng Khánh vẫn còn sống đều vào cung lĩnh thưởng, ngoài ra còn có hơn một ngàn tướng lĩnh có công, cộng lại vừa đủ hai ngàn người, trong đó có rất nhiều tướng sĩ đều trọng thương tàn tật như Mặt Seo, nhưng họ sau này đều sẽ được sắp xếp đến dịch quán hoặc nha phủ nhậm chức, cũng không cần lo lãng cuộc sống tương lai.

- Ha ha, đại ca Mặt Sẹo của đệ nói không sai, quân đội không phải dễ vào như vậy, nên đệ bắt buộc phải ở trong trường quân sự học thêm một chút kĩ năng, như vậy mới có thể đứng vững trong quân đội, mặt khác ở trong trường quân sự vài năm, lại thêm đệ còn có chức võ tán quan trên mình, nay mai gia nhập quân đội cũng dễ thăng tiến hơn, tiền đồ ngày càng sáng lạn, vì vậy Tiểu Hầu Tử, đệ nhất định không được coi thường việc học tập vài năm trong trường quân sự. Hô Diên Khánh lúc này lại cười cất lời, tuy y không lớn hơn Tiểu Hầu Tử mấy tuổi, nhưng từng trải lại phong phú hơn cậu rất nhiều.

- Đệ biết rồi, đa tạ hai vị đại ca chỉ giáo! Tiểu Hầu Tử nghe thấy lời dạy dỗ của hai vị đại ca, liền có chút ngại ngùng cười nói, y tuy kiến thức non yếu, nhưng không có nghĩa là ngu dốt, thực chất hoàn toàn trái ngược, bộ não của nó rất thông minh, vừa nghe thấy lời của Hô Diên Khánh và Mặt Seo lập tức thông suốt, đồng thời cũng không khỏi mong đợi về trường quân sự, kể ra Hô Diên đại ca bên cạnh mình tốt nghiệp từ trường quân sự, hơn nữa còn lập được công lao to lớn, cũng không biết trường quân sự đó rốt cuộc như thế nào?

Rất nhanh đội ngũ của Hô Diên Khánh bọn họ đã đến ngoài cửa nam của kinh thành, đối với những tướng sĩ có công, Triệu Thự cũng vô cùng coi trọng, huống hồ Triệu Húc cũng nằm trong đội ngũ, vì thế giống như Triệu Nhan vào kinh lần trước, cũng dẫn đầu văn võ bá quan nghênh đón, còn cử hành nghĩ thức vào thành long trọng, vô số bách tính kinh thành dạt sang hai bên đường hoan nghênh, tiếng hoan hô càng lúc càng lớn.

Trong không khí nhiệt liệt này, đám người Hô Diên Khánh và Mặt Sẹo cũng ưỡn cao ngực, từng người ngồi trên ngựa xuyên qua cổng thành thẳng tiến vào rong thành, Tiểu Hầu Tử cũng là lần đầu tiên được nhiều người chú ý như vậy, nhất thời cũng cảm thấy máu nóng dâng trào, chỉ có điều nó nhanh chóng nhớ đến lần này mình nhờ công lao phụ thân lập nên mới có thể được đối đãi như vậy, sau này mình vào trong quân đội, nhất định phải dựa vào nỗ lực của bản thân lập thành tích, sau đó đường đường chính chính nhận được sự hoan nghênh của mọi người như Hô Diên đại ca.

Sau khi trải qua nghĩ thức vào thành long trọng, những tướng sĩ có công như Hô Diên Khánh bọn họ được sắp xếp tới ở dịch quán, đương nhiên với người vốn dĩ đã xuất thân nhà tướng như Hô Diên Khánh tất nhiên không ở trong dịch quán, y tối hôm đó đưa Mặt Sẹo và Tiểu Hầu Tử, ngoài ra còn có một hội bằng hữu thủ hạ đến ở nhà mình, mấy vị trưởng bối nhà Hô Diên cũng vô cùng coi trọng hậu bối ưu tú nhất trong gia đình là Hô Diên Khánh, lập tức chuẩn bị tiếc đón tiếp y thịnh soạn, mặt khác đàn ông trong nhà Hô Diên hầu như đều ngồi xuống tiếp đón, lần trước Triệu Nhan từng lĩnh giáo gia phong nhà Hô Diên, kết quả đám người Mặt Sẹo đều được huynh đệ nhà Hô Diên chuốc cho say mèm, trưa hôm sau mới ôm đầu rời khỏi giường.

Triệu Thự không thể lập tức đi gặp những tướng sĩ có công như Hô Diên Khánh bọn họ, vì thế họ có đủ thời gian du ngoạn kinh thành, Hô Diên Khánh cũng đã nói là làm, đưa Mặt Sẹo và Tiểu Hầu Tử bọn họ đi tới những nơi có đồ ăn ngon trong kinh thành, thưởng thức tất cả những món ngon có thể ăn được, thậm chí đến cuối y còn đưa Mặt Sẹo bọn họ đến trường quân sự, nếm thử món thịt kho tàu chính hiệu ở đó, đây cũng là món ăn mà Hô Diên Khánh mãi mãi không quên, chỉ là khi Mặt Seo ăn thịt kho tàu, nhớ tới lúc trước Triệu Nhan tới thăm bọn họ, tình cảnh họ và Lão Hầu Tử lăn đầu tiên được ăn thịt kho tàu, đáng tiếc lúc này người cùng ăn thịt kho tàu đã hi sinh hơn nửa, điều này cũng khiến y bật khóc bi thương luôn ở đó, khiến rất nhiều người ở đó cũng đều lệ ướt nhòe mi, có câu "Nam nhỉ không dễ rơi nước mắt, chỉ là chưa đụng đến nỗi đau mà thôi.”

Với sự xuất hiện của đám người Hô Diên Khánh, Triệu Nhan cũng muôn phần vui mừng, hơn nữa hẳn còn cùng Hô Diên Bình mời đám người Hô Diên Khánh và Mặt Sẹo tới biệt viện của mình, sau đó mời họ ăn tiệc vịt nướng thịnh soạn, kết quả Mặt Sẹo bọn họ lần đầu tiên phát hiện, hóa ra trên thế gian này lại có món vịt ngon tuyệt như vậy, cuối cùng sau khi yến tiệc kết thúc, những người này ai nấy đều đi không nổi, sau cùng chỉ có thể dùng xe ngựa chở về, đây cũng là lần đầu tiên họ dự tiệc mà không uống rượu say.

Cứ như vậy vài ngày sau, Hô Diên Khánh bọn họ cuối cùng được Triệu Thự triệu kiến, đương nhiên với thân phận của Triệu Thự, không thể một mình gặp Hô Diên Khánh bọn họ, mà triệu tập tất cả tướng sĩ đến điện Đại Khánh, thái giám tuyên bố phong thưởng cho các tướng sĩ, sau đó lại thiết tiệc khoản đãi, chỉ có điều tiệc rượu tuy vô cùng thịnh soạn, nhưng đám người Mặt Sẹo và Tiểu Hầu Tử lại hết sức gò bó, căn bản không dám thoải mái ăn uống, thực ra đừng nói là bọn họ, đến người xuất thân nhà tướng như Hô Diên Khánh cũng cảm thấy không tự nhiên ở trong hoàng cung.

Ở metruyen hot. vn là ra mới nhất và đầy đủ nhất, các bên khác lấy về chắc chắn thiếu nội dung. Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương.

Các bạn vào google.com gõ me_truyen_hot và vào tìm kiếm truyện mình muốn nhé. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

- Vì trường quân sự đã bắt đầu học vài tháng rồi, ta lo Tiểu Hầu Tử không theo kịp tiến độ của các học viên khác, nên đặc biệt dặn dò giáo quan trong trường quân sự dạy thêm cho nó một chút, vì vậy mấy tháng đầu sẽ vất vả một chút, huynh kêu nó chuẩn bị tâm lí chịu khổ đi.

- Ta hiểu, đa tạ Quận vương! Hô Diên Khánh nghe thấy vậy cũng gật đầu, chiếu cố thì chiếu cố, nhưng trường quân sự cũng không phải nơi nương tình, Tiểu Hầu Tử muốn tốt nghiệp từ trường quân sự, thì phải thể hiện tài năng thực sự, nên vất vả là điều chắc chắn, thậm chí có thể còn phải khổ ải hơn những người khác.

- Đúng rồi, còn một chuyện nữa! Triệu Nhan vốn đang định rời đi bỗng chợt dừng lại nói: - Quân Khí Giám lại phát minh ra một hỏa khí mới, uy lực hết sức mạnh mẽ, ba ngày sau sẽ thử bản, nếu thành công ta định trang bị cho quân Bắc Hà, đến lúc đó huynh cùng ta đi ngắm uy lực của nó. 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.