Chương trước
Chương sau
Triệu Nhan ở trong hoàng cung đến khi trời sắp tối mới trở về, để đợi hình phạt đối với mình, vốn dĩ hắn xuất sứ Liêu quốc lập đại công, nhưng cuối cùng lại vì phá vỡ mối liên minh mà rước họa, hơn nữa còn tự tay giết chết đám người Hặc Lý Bát hợp tác trước đó, có thể nói tính chất ác liệt, nếu đổi lại là một người khác, căn bản không cần bàn, trực tiếp phán tội chết.

Tuy nhiên Triệu Nhan lúc đầu lập nhiều đại công, theo lí mà nói có thể lấy công chuộc tội, ngoài ra hắn lại là hoàng tử, cho nên hậu quả mà hắn giết Hặc Lý Bát tuy nghiêm trọng, nhưng đối với hấn mà nói cũng chẳng to tát gì. Nhưng một số đại thần xuất phát từ mục đích gì đó, vẫn cho rằng phải nghiêm trị Triệu Nhan, tuy nhiên cũng có một số quan lại tương đối công minh, không tán thành cách làm này, kết quả hai bên tranh cãi trên đại điện nửa ngày trời, cuối cùng Triệu Thự giảng hòa đưa ra phán quyết, trừng phạt Triệu Nhan rất nhẹ, chỉ là đưa hẳn cho Tông Chính Tự xử lí.

“Tông Chính Tự là đơn vị chuyên quản lí hoàng tộc, thông thường hoàng tộc phạm pháp, chỉ cần không nghiêm trọng, sẽ bị đưa đến đây xử lí, nhưng nhậm chức ở Tông Chính Tự cũng đều là hoàng tộc, tất cả đều là thân thích, vì vậy cho dù là vào Tông Chính Tự, thông thường cũng chỉ là tạm giam vài ngày, nghiêm trọng hơn chút có thể bị đánh vài trận, trường hợp chết người là hi hữu. Triệu Nhan phạm phải quốc pháp, lại chỉ bị đưa đến Tông Chính Tự, có thể nói căn bản không tính là phạt chút nào.

Vốn đĩ sau khi Triệu Nhan lĩnh án phạt, thì nên bị áp giải tới Tông Chính Tự chờ xử li, nhưng hắn lại đi thẳng về vương phủ, đó chủ yếu là vì đảm nhận Tông Chính chính là Triệu Tông Thịnh mà trước đó đã đưa con gái của mình tới phủ Triệu Nhan giảm béo, cũng chính là bá phụ ruột của Triệu Nhan, lần trước Triệu Nhan giúp ông việc lớn như vậy, Triệu Anh Ninh sau khi giảm cân cũng nhanh chóng gả được cho lang quân như ý. Lần này Triệu Nhan phạm tội, Triệu Tông Thịnh trực tiếp để Triệu Nhan về nhà tự đóng cửa sám hối một tháng, căn bản không coi là trị tội.

Triệu Nhan sau khi cảm tạ Triệu Tông Thịnh, lập tức vội vàng chạy về nhà, thứ nhất hãn muốn nhìn thấy con gái của mình sớm một chút, thứ hai hẳn lo Gia Luật Tư đơn độc về vương phủ, cũng không biết Tào Dĩnh đối đãi với ả thế nào, tuy với tính cách của Tào Dĩnh chắc chắn không làm chuyện gì quá đáng, nhưng Triệu Nhan vẫn không yên tâm. 

Khó khăn lảm mới đợi đến khi xe ngựa về tới vương phủ, Triệu Nhan tức khắc nhảy xuống xe, sau đó xông thẳng vào trong vương phủ. Hộ vệ canh cổng nhìn thấy Triệu Nhan trở về, vừa định vào phủ bẩm báo, nhưng Triệu Nhan lại phất tay, ý là bảo họ không cần bẩm báo. Sau đó gần như chạy vọt vào trong phủ

Vừa mới vào đến phủ, liền nhìn thấy hai nha đầu Tiểu Đậu Nha và Mịch Tuyết đang đứng ở sau cửa lớn trong phủ, khi nhìn thấy hẳn vui mừng nghênh tiếp nói: -Khởi bẩm quận vương, vương phi và công chúa đều đang thiết yến chỗ Tiết nương nương. Đang đợi quận vương trở về để bắt đầu yến tiệc đấy ạ!

- Được, các ngươi dẫn đường! Triệu Nhan vẫn không biết Tiết Ninh Nhi ở viện nào, lúc đó lập tức sai bảo.

Mịch Tuyết cũng nhìn ra Triệu Nhan đang nóng lòng, cũng lập tức dẫn đường phía trước, lại là Tiểu 'Đậu Nha đi theo Triệu Nhan vừa đi vừa nói: - Quận vương người đã về rồi, tiểu quận chúa Tiết nương nương sinh vô cùng xinh đẹp, đặc biệt tỉnh nghịch, nhưng tiểu thư nói tiểu nữ chân tay vụng về, cấm tiểu nữ ẵm tiểu quận chúa, ngoài ra tiểu thư rất nhớ quận vương, tiểu nữ rất nhiều lần nghe thấy tiểu thư nằm trong chăn khóc...

Tiểu Đậu Nha hiển nhiên cũng rất nhớ Triệu Nhan, vừa nhắc đến liền không dừng được, nhưng Triệu Nhan lại không thấy phiền hà, vừa đi vừa nghe Tiểu Đậu Nha lãi nhải, dù sao hẳn xa nhà thời gian dài như vậy, cũng cần tìm hiểu nhiều một chút tình hình ở nhà, vừa đúng Tiểu Đậu Nha lắm mồm, chuyện gì cũng dám nói, ví dụ như từ nhóc hản có thể biết, hóa ra Tào Dĩnh lại vì mình mà khóc trong chăn.

Trong chốc lát, Triệu Nhan đã cùng Mịch Tuyết đến viện Tiết Ninh Nhi ở, lúc này hắn mới phát hiện, hóa ra viện Tiết Ninh Nhi đang nằm kế bên viện mình trước đây, còn viện phía bên kia viện minh là của Tào Dĩnh, xem ra đây cũng là Tào Dĩnh cố ý sắp xếp.

Triệu Nhan vội vã xông vào phòng Tiết Ninh Nhi, vừa đến phòng khách, liền nghe thấy một tràng tiếng cười nói của nữ nhân từ phòng ngủ bên cạnh, Triệu Nhan lập tức dừng bước, sau đó nghiêng đầu lầng nghe, kết quả rất nhanh nghe được tiếng của hai tỷ tỷ của mình, ngoài ra còn có tiếng nói của Tào Dĩnh và Tiết Ninh Nhi, cuối cùng lẫn cả tiếng cười của Gia Luật Tư trong đó, xem ra bọn họ rất thân thiết, ít nhất bề ngoài nghe có vẻ trò chuyện tất vui.

Nghe thấy tiếng cười của Gia Luật Tư trong đó, Triệu Nhan cũng cảm thấy nhẹ lòng, lúc đó cất bước đi vào trong phòng, kết quả liếc mắt đã thấy Tiết Ninh Nhi năm dựa vào giường, trong lòng ẩm một đứa trẻ đang cho bú, bốn người Tào Dĩnh và Gia Luật Tư, Bảo An công chúa, Thọ Khang công chúa ngöi xung quanh giường ngắm đứa bé cười nói, xem dáng vẻ vô cùng hòa hợp vui vẻ.

- Phu quân, chàng sao lại về muộn vậy?

Tiết Ninh Nhĩ ngồi dựa trên giường nhìn thấy Triệu Nhan đầu tiên, lập tức mặt mày hào hứng gọi lớn, đồng thời kích động ngồi dậy.

Lúc này đám người Tào Dĩnh và Bảo An công chúa cũng nhìn thấy Triệu Nhan, liền kích động đứng hết dậy, trong đó Thọ Khang công chúa còn chạy lại phía trước, sau đó quan sát Triệu Nhan từ trên xuống dưới, bỗng nhiên cười nói: - Tam đệ, đệ lần này đi một năm trời, để lại Dĩnh nhi muội muội và Ninh nhi muội muội ở nhà lo lắng không nguôi, sau này nhất định không được làm như vậy nữa!

So sánh ra, Bảo An công chúa cũng đi tới, ngắm Triệu Nhan mấy lượt chợt lau nước mắt nói: - Tam đệ đen hơn trước rồi, cũng gầy đi nhiều, một năm này cũng không biết chịu bao cực nhọc, mau tới nhìn tiểu Tư Nguyệt, thật đáng thương, bé chào đời đến nay vẫn chưa nhìn thấy phụ thân của mình. 

Triệu Nhan nghe đến đó, cũng không buồn chào hỏi tiếp với Tào Dĩnh bọn họ, bước hai bước tới bên Tiết Ninh Nhi, cúi lưng nhìn ngâm bé gái trong lòng đối phương, tuy đứa trẻ vẫn chưa đầy tháng, nhưng vẻ. ngoài trắng trắng mập mập, tóc trên đầu cũng vô cùng dày, kết hợp với ngũ quan sắc sảo, nhìn thế nào cũng đều đáng yêu như vậy.

- Ninh nhi vô dụng, không thể sinh hạ cho phu quân con trai nối dõi, xin phu quân trách phạt! Lúc này Tiết Ninh Nhi lại bỗng cất tiếng, trên mặt lộ ra sự day dứt tuy nàng ta cũng vô cùng yêu thương tiểu Tư Nguyệt, nhưng không thể hạ sinh con trai, vẫn khiến nàng ta rất tiếc nuối.

- Đồ ngốc, con trai hay con gái không phải nàng có thể quyết định, có gì đáng trách phạt chứ? Triệu Nhan nghe thấy vậy lại cười lớn nói, ngay sau đó hắn cẩn thận từng chút một đón bé gái từ trong tay Tiết Ninh Nhị, sau đó nhẹ nhàng ôm vào lòng nói: - Hơn nữa nếu so sánh ra, ta vẫn thích con gái hơn, sau này nếu ai dám ức hiếp con gái ta, lão tử đây đánh chết không tha!

Có lẽ là nghe hiểu lời của Triệu Nhan, tiểu Tư Nguyệt trong lòng hẳn lúc này khẽ chớp chớp đôi mắt đen lầy nhìn hắn, chợt lộ ra nụ cười ngây thơ hồn nhiên, khiến Triệu Nhan cảm thấy trái tim mình trong tích tắc đều bị tan chảy hết, đồng thời trong lòng bỗng nhiên thêm niềm hạnh phúc và tăng trách nhiệm là phụ thân.

Nhìn thấy trong ánh mắt của Triệu Nhan không giấu được sự yêu chiều, Tiết Ninh Nhỉ cũng tin là hẳn thật sự thích con gái, khiến nàng ta cuối cùng yên tâm. Gia Luật Tư bên cạnh vốn hơi lo lắng chuyện sinh con trai con gái, nhưng nhìn thấy bộ dạng của Triệu Nhan lúc này, cuối cùng cũng yên tâm nhiều, đương nhiên trong lòng nàng ta vẫn hi vọng mình có thể sinh một bé trai, nhưng sinh con gái cũng không sao.

Triệu Nhan bế tiểu Tư Nguyệt chơi đùa rất lâu, kết quả đứa bé dường như rất thích hắn, cười từ đầu không dứt, khiến Bảo An công chúa bọn họ cũng thấy thần kì, đều nói là cha và con gái tương thông, xem ra đợi khi tiểu Tư Nguyệt này lớn lên chắc chắn sẽ càng bện Triệu Nhan.

Bảo An công chúa bọn họ đã vì Triệu Nhan và Gia Luật Tư chuẩn bị yến tiệc đón tiếp, hơn nữa bây giờ trời đã tối, Triệu Nhan cũng không muốn Tào Dĩnh bọn họ. đói bụng, thế là cuối cùng hẳn cũng lưu luyến giao con gái cho bà vú, lúc này sức khỏe Tiết Ninh Nhi vẫn hơi yếu, nhưng sớm đã có thể đi lại được, hơn nữa tiệc tiếp, đón ở ngoài phòng khách, cho nên nàng ta cũng cùng Triệu Nhan và mọi người ra.

Tuy nhiên chính lúc tất cả ra ngoài phòng khách, Tào Dĩnh bất giác đến bên cạnh Triệu Nhan thầm thì: - Phu quân, chàng thật sự có bản lĩnh, âm thầm đã đem một nàng công chúa Liêu quốc về nhà, hơn nữa còn đã mang thai, lần sau liệu có quảy cả công chúa Tây Hạ hay công chúa Đại Lý về đây không?


Cả nhà ngồi quây quần bên nhau, hơn nữa Triệu Nhan lại xa nhà găn một năm, tất cả mọi người đều có rất nhiều lời muốn nói, đặc biệt là Bảo An công chúa, còn kéo Triệu Nhan lại xót xa rất lâu, dù sao họ tuy danh là chị em, nhưng tình cảm thực ra còn thắm thiết như mẹ con, Triệu Nhan trước đây dù phá phách thế nào, nhưng tình cảm trong lòng với Bảo An công chúa lại vô cùng chân thực, điều này cũng ảnh hưởng tới Triệu Nhan sau khi xuyên không.

Buổi tiệc đón tiếp này một mạch kéo dài tới canh hai sáng mới tan, trong yến hội Triệu Nhan lại không hề uống chút rượu nào, ngược lại Bảo An công chúa và Thọ Khang công chúa gặp hắn quá vui mừng, kết quả uống hơi nhiều, cuối cùng mặt mày đỏ lựng được tỳ nữ đỡ về nghỉ ngơi, Tào Dĩnh cũng không uống rượu, vì nàng phải chờ lời giải thích của Triệu Nhan.

Triệu Nhan đưa Gia Luật Tư về phòng ngủ trước, sau đó mới đến viện tử của Tào Dĩnh, trong lòng tính toán xem nên nói trải nghiệm của mình như thế nào, và hẳn tại sao lại kết duyên với Gia Luật Tư? Nhưng khiến Triệu Nhan ngàn lần không ngờ là, khi hắn vừa bước vô phòng ngủ của Tào Dĩnh, lập tức cảm giác một thân thể mềm mai lao tới. 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.