Triệu Nhan vốn cho rằng với chỉ số thông minh của mình liền có thể dễ dàng nghiền nát đám dã nhân rừng núi này, hơn nữa lúc nói dối cũng không có sơ hở gì, nhưng không nghĩ đến vừa mở miệng, liền bị đối phương nhìn thấu, hơn nữa còn lần nữa đặt đao ở trên cổ, nhưng lúc này Triệu Nhan vẫn cố tỏ ra trấn định nói:
- Vị thủ lĩnh này, bọn ta quả thật là Hán thương đến đây để thu mua da lông, tuyệt đối không phải người xấu gì.
- Vậy sao?
Hặc Lý Bát cười lạnh, bỗng nhiên bắt lấy cánh tay của Triệu Nhan lạnh lùng nói:
- Cái vòng trên tay của ngươi là từ đâu đến?
Lúc này những người khác mới phát hiện, trên cổ tay của Triệu Nhan có đeo một chiếc vòng tay làm bằng răng thú, thoạt nhìn vô cùng thô thiển, vừa nhìn là biết không giống như đồ vật của người Hán. Mà khi Triệu Nhan thấy không ngờ đối phương lại hỏi đến vòng tay trên tay mình cũng sững sờ, bởi vì cái vòng tay này chính là cái vòng tay của tên sứ giả Nữ Chân bị đánh vào ngày đầu ở thọ yến, lúc đó sau khi hắn nhặt được, phát hiện cái vòng tay này tuy là thô thiển, như có một vẻ đẹp thô thiển riêng biệt, cho nên liền đeo trên tay xem như là vật kỷ niệm chuyến đi Liêu Quốc lần này, nhưng không nghĩ tới, không ngờ bây giờ lại gặp được người nhận ra cái vòng tay này.
Trong đó tên răng cửa lớn Hặc Giả lúc nhìn thấy vòng tay, lập tức hét lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vuong-gia-vo-dung-lot-xac/3697645/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.