Trương Nghĩa Tiên hát tiểu khúc từ đằng xa đi tới, tuy nhiên khi y nhìn thấy không ngờ chị dâu Trịnh Quốc công chúa của mình đưa tiễn hai người trẻ tuổi đi ra khỏi phủ công chúa, điều này làm cho y lập tức sửng sốt, ngay sau đó bước nhanh về phía trước không vui hỏi:
- Chị dâu, không biết hai vị trẻ tuổi kia là ai, không ngờ lại khiến chị dâu tự mình đưa tiễn?
- Ta đưa tiễn người nào cần ngươi quản sao?
Nhìn thấy vẻ mặt chất vấn của Trương Nghĩa Tiên, Gia Luật Tư vô cùng không vui hừ lạnh một tiếng nói.
Lúc này xe ngựa của Triệu Nhan vừa vặn khởi động, nghe thấy đối thoại của Gia Luật Tư và Trương Nghĩa Tiên bên ngoài, ngay lập tức tò mò nhô đầu ra bên ngoài, kết quả vừa vặn nhìn thấy Trương Nghĩa Tiên kia bộ dáng quá mức xấu xí, điều này đầu tiên làm cho hắn rất sửng sốt, ngay sau đó lập tức nghĩ đến thân phận của đối phương, ngay sau đó lại nghĩ tới Trương Nghĩa Tiên kia lại đem chuyện Trương Nhân Tiên không thể giao hợp được lan truyền ra bên ngoài, cũng đích thật là một tên cực phẩm, điều này làm cho hắn không kìm nổi lộ ra một nụ cười.
Tuy nhiên điều khiến Triệu Nhan tuyệt đối không nghĩ đến chính là, hắn mỉm cười lại một lần nữa rơi vào trong ánh mắt của Gia Luật Tư, kết quả khiến cho Gia Luật Tư lại nghĩ rằng Triệu Nhan đang cười nhạo mình, đặc biệt nghĩ đến Trương Nghĩa Tiên đem chuyện mình và Trương Nhân Tiên phân phòng ngủ truyền ra bên ngoài, càng làm cho nàng vừa thẹn vừa giận, lập tức hừ lạnh một tiếng, hung hăng trừng mắt nhìn Triệu Nhan, lúc này mới thở hổn hển xoay người vào trong phủ.
Triệu Nhan không nghĩ tới mình lại bị Gia Luật Tư này trừng mắt nhìn, lập tức có chút không giải thích được thu đầu lại vào trong xe, đồng thời thầm nghĩ trong lòng:
- Chẳng lẽ thật sự ta có sức hấp dẫn lớn như vậy, không ngờ khiến nữ nhân Gia Luật Tư này vì yêu mà hận.
Trương Nghĩa Tiên nhìn thấy Trịnh Quốc công chúa hồi phủ, lại nhìn thấy cỗ xe ngựa kia cũng đi xa, lập tức đối với hướng xe ngựa đi hung hăng “Phi” một ngụm, sau đó lại không mặt không da đi vào trong phủ công chúa. Lại nói tiếp Gia Luật Tư tuy rằng không muốn nhìn thấy Trương Nghĩa Tiên, nhưng Trương Nghĩa Tiên lại thường xuyên lấy cớ thăm huynh trưởng mà đến, kết quả Gia Luật Tư gặp trở ngại lễ nghi, cũng không thể ngăn cản, đành phải mỗi lần đối phương đến, nàng liền né tránh rất xa, miễn cho không cần phải nhìn đến gương mặt ghê tởm của Trương Nghĩa Tiên kia.
Lần này tất nhiên cũng không ngoại lệ, sau khi Gia Luật Tư tức giận trở về phòng, lập tức để hạ nhân đóng cửa lại, sau đó nằm ở trên giường hờn dỗi buồn bực. Mỗi khi nghĩ đến bộ dạng tươi cười đáng giận của Triệu Nhan kia, nàng đều cảm thấy tự tôn của mình bị giẫm đạp bị coi không đáng một đồng, đều là con của Hoàng đế, nhưng nếu là hoàng đế Đại Tống tuyệt đối sẽ không đem nữ nhân của mình gả cho một tên phế nhân như Trương Nhân Tiên kia, nghĩ đến chuyện này, Gia Luật Tư liền vô cùng oán hận phụ thân của mình.
Trước kia ở trong cung phải chịu ủy khuất cũng thôi đi. Thậm chí Gia Luật Hồng Cơ cũng không nhớ đến mình có một nữ nhi này. Gia Luật Tư cũng không trách ông ta, dù sao ông ta cũng chính là phụ thân của mình. Cho dù là lúc mẫu thân qua đời, Gia Luật Hồng Cơ cũng không có mặt, Gia Luật Tư vẫn vậy tha thứ cho ông ta, nhưng không nghĩ đến việc hôn nhân liên quan đến hạnh phúc cả đời của mình, lại bị chính Gia Luật Hồng Cơ đẩy vào hố lửa, điều này khiến cho Gia Luật Tư dù thế nào cũng không thể tha thứ cho ông ta.
Nghĩ đến những chuyện đó, Gia Luật Tư cũng không chịu nổi nữa, lập tức úp đầu vào trong chăn “hu hu” khóc lên, hơn nữa tiếng khóc càng lúc càng lớn, giống như muốn đem mọi ủy khuất từ trước kia của mình giải phóng ra. Cuối cùng tiếng khóc của Gia Luật Tư cũng càng ngày càng thấp, lại chậm rãi mà ngủ mất.
Thời gian Gia Luật Tư ngủ cũng không dài, đại khái được một canh giờ liền tỉnh, lúc này đã là xế chiều, vừa rồi bởi vì nàng quá mức thương tâm, thị nữ bên người cũng không dám đánh thức nàng, vì vậy cơm trưa cũng chưa có ăn. Khi thị nữ thấy nàng tỉnh dậy, lập tức tiến lên hỏi:
- Công chúa, cơm trưa đã chuẩn bị xong, người có muốn ăn một chút hay không?
- Không cần, ta không muốn ăn!
Gia Luật Tư căn bản không cảm thấy đói, ngay sau đó lại nghĩ tới một sự việc, lập tức mở miệng hỏi:
- Trương Nghĩa Tiên rời khỏi vương phủ chưa?
Nghe thấy Gia Luật Tư hỏi về Trương Nghĩa Tiên, rõ ràng thị nữ có chút do dự, sau đó lập tức trả lời:
- Khởi bẩm công chúa, Trương Nghĩa Tiên cũng chưa có rời khỏi, lúc trước phò mã lại phát điên, thật vất vả mới an tĩnh lại, vốn phò mã nên nghỉ ngơi một chút, nhưng Trương Nghĩa Tiên lại muốn tự mình chăm sóc, chúng ta cũng không ngăn cản được, vì vậy hiện tại y hẳn vẫn đang còn ở trong phòng phò mã.
Gia Luật Tư nghe đến đó cũng rất sững sờ, trước kia mỗi lần Trương Nghĩa Tiên lấy cớ đến thăm Trương Nhân Tiên vào phủ công chúa, bình thường cũng chỉ ngây ngốc một chút rồi sẽ rời đi, nhưng lần này y lâu như vậy mà không có rời khỏi, việc này cũng có chút quá khác thường đi.
Nghĩ đến đây, Gia Luật Tư lập tức đứng lên, sửa sang lại quần áo một chút rồi đi vào chỗ ở của Trương Nhân Tiên, kết quả nàng vừa đi vào sảnh trước phòng ngủ của Trương Nhân Tiên, chợt nghe thấy trong bình phong tiếng Trương Nghĩa Tiên vô cùng đắc ý mở miệng nói:
- Đại ca, lấy bộ dáng bây giờ của huynh, nhất định là không có biện pháp sinh con nối dòng rồi, công chúa Đại Liêu cũng biết vậy, có rất nhiều công chúa sau hôn nhân đều không hài lòng về phò mã, sau đó sẽ bắt đầu nuôi dưỡng một vài trai lơ, đối với việc này bệ hạ cũng sẽ không quản, chứ nói chi bộ dáng bây giờ của huynh, rất có thể khiến Trịnh Quốc công chúa trở thành quả phụ, vì vậy tiểu đệ cảm thấy nếu để người khác chiếm tiện nghi, không bằng để tiểu đệ lấy tiện nghi đi.
Khi Trương Nghĩa Tiên nói đến đây, phát ra một tiếng cười xấu xa, sau đó mở miệng nói:
- Chúng ta là anh em ruột, Trịnh Quốc công chúa nếu theo tiểu đệ này, ngày sau sinh ra đứa nhỏ cũng là người của Trương gia chúng ta, hơn nữa bây giờ tiểu đệ thề, ngày sau công chúa sinh hạ đứa nhỏ chính là con của huynh, để cho nó chăm sóc huynh lúc già, lo liệu khi người lâm chung, coi như là người kế thừa của huynh, hơn nữa chuyện này ta đã cùng với nương thương lượng, nương cảm thấy cũng không tệ, về phần phía phụ thân, ta tin tưởng ông ấy cũng sẽ đồng ý…
- Ầm…
Trương Nghĩa Tiên vừa mới nói tới đây, bỗng nhiên thấy bình phong giữa ngoài sảnh và phòng ngủ bị người ta đạp đổ, ngay sau đó liền thấy Gia Luật Tư đằng đằng sát khí bước nhanh vào trong, giơ tay lên lấy kiếm treo trên tường xuống, nhào tới chém Trương Nghĩa Tiên.
Vừa rồi Gia Luật Tư ở bên ngoài nghe thấy lời nói của Trương Nghĩa Tiên, lập tức lửa giận dâng cao vạn trượng, lúc này mới lập tức xông vào, hơn nữa chỉ có giết chết Trương Nghĩa Tiên mới có thể nguôi đi mối hận trong lòng nàng. Lại nói tiếp mặc dù Gia Luật Tư là nữ tử, nhưng từ nhỏ cũng từng đi theo Gia Luật Hồng Cơ săn bắn, từng bắn chết không ít con mồi, chém người lúc này cũng không chút nào nương tay.
Trương Nghĩa Tiên không ngờ tới Gia Luật Tư đứng ở bên ngoài, hơn nữa nhìn đến bộ dáng của nàng, hẳn là vừa nghe thấy lời nói của mình, điều này cũng làm cho y vừa kinh vừa sợ, đặc biệt không ngờ nhìn thấy đối phương rút kiếm chém tới, y bị hù kêu thảm một tiếng, vừa lăn vừa bò chạy ra khỏi phòng, Gia Luật Tư không chút để ý đến thân phận công chúa mà cầm theo bảo kiếm đuổi theo.
Đáng tiếc trên người Gia Luật Tư mặc váy quá mức rườm rà, căn bản cũng không chạy nhanh được, sau khi nàng đuổi đến tiền viện, Trương Nghĩa Tiên đã sớm chạy ra cửa chính nhảy lên xe ngựa chạy trốn, điều này làm cho Gia Luật Tư tức giận ném bảo kiếm xuống đất, sau đó liếc mắt nhìn hạ nhân xung quanh bị hù trợn mắt há mồm, lớn tiếng phân phó nói:
- Truyền mệnh lệnh của bản công chúa, ngày sau nếu Trương Nghĩa Tiên dám bước một bước vào phủ công chúa, lập tức đuổi y ra ngoài, nếu người nào dám để y vào, giết!
Sau khi Gia Luật Tư ra lệnh xong, lúc này mới thở phì phì tức giận trở lại phòng của Trương Nhân Tiên, kết quả khi nàng tới đây, cũng phát hiện khuôn mặt Trương Nhân Tiên đỏ bừng, hai con mắt đều lồi ra, xem ra vừa rồi y bị lời nói của Trương Nghĩa Tiên làm cho tức giận không nhẹ, dù sao chỉ cần là đàn ông đều sẽ không chịu nổi loại vũ nhục này, đáng tiếc toàn thân y không thể cử động, nếu không vừa rồi người chém là y chứ không phải Gia Luật Tư.
Nhìn đến bộ dạng của Trương Nhân Tiên, Gia Luật Tư cũng không nhịn được thở dài, phất tai để tất cả hạ nhân lui ra ngoài, dù sao bộ dáng bây giờ của Trương Nhân Tiên đã rất chật vật rồi, cũng không nên để hạ nhân nhìn thấy. Tuy nhiên ngay lúc hạ nhân vừa lui ra ngoài, liền thấy Trương Nhân Tiên bỗng nhiên há miệng, không ngờ phun ra một ngụm máu đen thui, đồng thời cả người cũng uể oải ngã xuống giường.
- A!
Gia Luật Tư nhìn thấy Trương Nhân Tiên bị chọc tức đến hộc máu, lập tức hét lên một tiếng, vừa định gọi những hạ nhân kia lại, thuận tiện sai người gọi ngự y đến, nhưng lúc này, bỗng nhiên nghe thấy thanh âm khàn khàn nói:
- Công chúa, nàng… nàng chờ một chút, ta có một chuyện quan trọng muốn nói với nàng!
Hiện tại trong cả gian phòng chỉ có hai người Gia Luật Tư và Trương Nhân Tiên, nghe thấy thanh âm khàn khàn, lập tức Gia Luật Tư vẻ mặt không thể tin được nhìn Trương Nhân Tiên, kết quả thấy máu trong miệng đối phương vẫn không ngừng chảy ra, tinh thần cũng vô cùng uể oải, thoạt nhìn giống như cây đèn cầy trong mưa gió đã sắp tắt, tuy nhiên dù là như vậy, vừa rồi đích thực là y mở miệng nói chuyện với Gia Luật Tư.
- Ngươi… sao ngươi có thể nói chuyện?
Gia Luật Tư nhẹ nhàng đi đến bên giường Trương Nhân Tiên, vẻ mặt không dám tin hỏi.
- Ta… ta cũng không biết được, tuy nhiên bây giờ không phải lúc nói những lời này, thân thể ta tự ta biết, chỉ sợ không kiên trì sống được bao lâu, có một việc… có một việc ta nhất định phải nói cho công chúa biết, sau đó nhờ công chúa giúp ta chuyển lời bẩm báo lên bệ hạ!
Khi Trương Nhân Tiên nói tới đây, lại phun ra một ngụm máu tươi, nói chuyện cũng bị đứt đoạn.
- Ta… ta sai người gọi ngự y tới, ngươi nếu còn nôn ra máu như vậy thì sẽ chết đấy!
Gia Luật Tư lúc này cũng rất sợ hãi, dù sao nàng cũng chỉ là nữ tử bình thường, nhìn thấy hiện tại Trương Nhân Tiên nôn ra từng ngụm từng ngụm máu, tất nhiên cũng vô cùng kinh hoảng.
Tuy nhiên lúc này ngữ điệu Trương Nhân Tiên rốt cục bình tĩnh lại, lập tức vội vàng gọi Gia Luật Tư lại nói:
- Công chúa điện hạ, ta biết rằng nàng đối với ta cũng không có tình cảm vợ chồng, nhưng chuyện này quan hệ trọng đại, người nhất định phải giúp ta bẩm báo lên bệ hạ.
Khi nói tới đây, Trương Nhân Tiên cố nén cảm giác choáng váng trong đầu, sau đó y đem hoài nghi mình bị Đại Tống ám toán, vì vậy mới biến thành bộ dáng như bây giờ nói lại một lần, cuối cùng y còn cố ý nhấn mạnh, chính mình rất có thể là trúng chiêu tại yến tiệc mà Triệu Húc tổ chức tiễn đưa y.
Nghe xong Trương Nhân Tiên đứt quãng nói lại, Gia Luật Tư cũng không nhịn được trầm mặc, nàng cũng không nghĩ đến bộ dạng này của Trương Nhân Tiên không ngờ là bị người ám toán, tuy nhiên ngay sau đó nàng lại có chút bất đắc dĩ nói với Trương Nhân Tiên:
- Cho dù những điều này là sự thật, nhưng cũng chỉ là suy đoán của ngươi, căn bản không có chứng cứ xác thực gì để chứng minh, vì vậy dù ta có nói với phụ hoàng, chỉ sợ y cũng không thể gây khó dễ với Triệu Húc.
- Công… công chúa chỉ cần… chỉ cần đem chuyện này nói cho bệ hạ, chuyện còn lại tự nhiên bệ hạ và phụ thân ta sẽ xử lý, không phiền công chúa… công chúa quan tâm!
Trương Nhân Tiên miễn cưỡng nói hết lời, ngay sau đó chỉ thấy ánh mắt y trợn lên trên, cả người lập tức lâm vào trong hôn mê, dù sao vừa rồi nói với Gia Luật Tư chuyện mình bị ám toán, đã tiêu hao gần hết tinh lực của y, chỉ là Gia Luật Tư nhìn Trương Nhân Tiên đã hôn mê, lại một lần nữa lâm vào trầm tư. Trương Nghĩa Tiên hát tiểu khúc từ đằng xa đi tới, tuy nhiên khi y nhìn thấy không ngờ chị dâu Trịnh Quốc công chúa của mình đưa tiễn hai người trẻ tuổi đi ra khỏi phủ công chúa, điều này làm cho y lập tức sửng sốt, ngay sau đó bước nhanh về phía trước không vui hỏi:
- Chị dâu, không biết hai vị trẻ tuổi kia là ai, không ngờ lại khiến chị dâu tự mình đưa tiễn?
- Ta đưa tiễn người nào cần ngươi quản sao?
Nhìn thấy vẻ mặt chất vấn của Trương Nghĩa Tiên, Gia Luật Tư vô cùng không vui hừ lạnh một tiếng nói.
Lúc này xe ngựa của Triệu Nhan vừa vặn khởi động, nghe thấy đối thoại của Gia Luật Tư và Trương Nghĩa Tiên bên ngoài, ngay lập tức tò mò nhô đầu ra bên ngoài, kết quả vừa vặn nhìn thấy Trương Nghĩa Tiên kia bộ dáng quá mức xấu xí, điều này đầu tiên làm cho hắn rất sửng sốt, ngay sau đó lập tức nghĩ đến thân phận của đối phương, ngay sau đó lại nghĩ tới Trương Nghĩa Tiên kia lại đem chuyện Trương Nhân Tiên không thể giao hợp được lan truyền ra bên ngoài, cũng đích thật là một tên cực phẩm, điều này làm cho hắn không kìm nổi lộ ra một nụ cười.
Tuy nhiên điều khiến Triệu Nhan tuyệt đối không nghĩ đến chính là, hắn mỉm cười lại một lần nữa rơi vào trong ánh mắt của Gia Luật Tư, kết quả khiến cho Gia Luật Tư lại nghĩ rằng Triệu Nhan đang cười nhạo mình, đặc biệt nghĩ đến Trương Nghĩa Tiên đem chuyện mình và Trương Nhân Tiên phân phòng ngủ truyền ra bên ngoài, càng làm cho nàng vừa thẹn vừa giận, lập tức hừ lạnh một tiếng, hung hăng trừng mắt nhìn Triệu Nhan, lúc này mới thở hổn hển xoay người vào trong phủ.
Triệu Nhan không nghĩ tới mình lại bị Gia Luật Tư này trừng mắt nhìn, lập tức có chút không giải thích được thu đầu lại vào trong xe, đồng thời thầm nghĩ trong lòng:
- Chẳng lẽ thật sự ta có sức hấp dẫn lớn như vậy, không ngờ khiến nữ nhân Gia Luật Tư này vì yêu mà hận.
Trương Nghĩa Tiên nhìn thấy Trịnh Quốc công chúa hồi phủ, lại nhìn thấy cỗ xe ngựa kia cũng đi xa, lập tức đối với hướng xe ngựa đi hung hăng “Phi” một ngụm, sau đó lại không mặt không da đi vào trong phủ công chúa. Lại nói tiếp Gia Luật Tư tuy rằng không muốn nhìn thấy Trương Nghĩa Tiên, nhưng Trương Nghĩa Tiên lại thường xuyên lấy cớ thăm huynh trưởng mà đến, kết quả Gia Luật Tư gặp trở ngại lễ nghi, cũng không thể ngăn cản, đành phải mỗi lần đối phương đến, nàng liền né tránh rất xa, miễn cho không cần phải nhìn đến gương mặt ghê tởm của Trương Nghĩa Tiên kia.
Lần này tất nhiên cũng không ngoại lệ, sau khi Gia Luật Tư tức giận trở về phòng, lập tức để hạ nhân đóng cửa lại, sau đó nằm ở trên giường hờn dỗi buồn bực. Mỗi khi nghĩ đến bộ dạng tươi cười đáng giận của Triệu Nhan kia, nàng đều cảm thấy tự tôn của mình bị giẫm đạp bị coi không đáng một đồng, đều là con của Hoàng đế, nhưng nếu là hoàng đế Đại Tống tuyệt đối sẽ không đem nữ nhân của mình gả cho một tên phế nhân như Trương Nhân Tiên kia, nghĩ đến chuyện này, Gia Luật Tư liền vô cùng oán hận phụ thân của mình.
Trước kia ở trong cung phải chịu ủy khuất cũng thôi đi. Thậm chí Gia Luật Hồng Cơ cũng không nhớ đến mình có một nữ nhi này. Gia Luật Tư cũng không trách ông ta, dù sao ông ta cũng chính là phụ thân của mình. Cho dù là lúc mẫu thân qua đời, Gia Luật Hồng Cơ cũng không có mặt, Gia Luật Tư vẫn vậy tha thứ cho ông ta, nhưng không nghĩ đến việc hôn nhân liên quan đến hạnh phúc cả đời của mình, lại bị chính Gia Luật Hồng Cơ đẩy vào hố lửa, điều này khiến cho Gia Luật Tư dù thế nào cũng không thể tha thứ cho ông ta.
Nghĩ đến những chuyện đó, Gia Luật Tư cũng không chịu nổi nữa, lập tức úp đầu vào trong chăn “hu hu” khóc lên, hơn nữa tiếng khóc càng lúc càng lớn, giống như muốn đem mọi ủy khuất từ trước kia của mình giải phóng ra. Cuối cùng tiếng khóc của Gia Luật Tư cũng càng ngày càng thấp, lại chậm rãi mà ngủ mất.
Thời gian Gia Luật Tư ngủ cũng không dài, đại khái được một canh giờ liền tỉnh, lúc này đã là xế chiều, vừa rồi bởi vì nàng quá mức thương tâm, thị nữ bên người cũng không dám đánh thức nàng, vì vậy cơm trưa cũng chưa có ăn. Khi thị nữ thấy nàng tỉnh dậy, lập tức tiến lên hỏi:
- Công chúa, cơm trưa đã chuẩn bị xong, người có muốn ăn một chút hay không?
- Không cần, ta không muốn ăn!
Gia Luật Tư căn bản không cảm thấy đói, ngay sau đó lại nghĩ tới một sự việc, lập tức mở miệng hỏi:
- Trương Nghĩa Tiên rời khỏi vương phủ chưa?
Nghe thấy Gia Luật Tư hỏi về Trương Nghĩa Tiên, rõ ràng thị nữ có chút do dự, sau đó lập tức trả lời:
- Khởi bẩm công chúa, Trương Nghĩa Tiên cũng chưa có rời khỏi, lúc trước phò mã lại phát điên, thật vất vả mới an tĩnh lại, vốn phò mã nên nghỉ ngơi một chút, nhưng Trương Nghĩa Tiên lại muốn tự mình chăm sóc, chúng ta cũng không ngăn cản được, vì vậy hiện tại y hẳn vẫn đang còn ở trong phòng phò mã.
Gia Luật Tư nghe đến đó cũng rất sững sờ, trước kia mỗi lần Trương Nghĩa Tiên lấy cớ đến thăm Trương Nhân Tiên vào phủ công chúa, bình thường cũng chỉ ngây ngốc một chút rồi sẽ rời đi, nhưng lần này y lâu như vậy mà không có rời khỏi, việc này cũng có chút quá khác thường đi.
Nghĩ đến đây, Gia Luật Tư lập tức đứng lên, sửa sang lại quần áo một chút rồi đi vào chỗ ở của Trương Nhân Tiên, kết quả nàng vừa đi vào sảnh trước phòng ngủ của Trương Nhân Tiên, chợt nghe thấy trong bình phong tiếng Trương Nghĩa Tiên vô cùng đắc ý mở miệng nói:
- Đại ca, lấy bộ dáng bây giờ của huynh, nhất định là không có biện pháp sinh con nối dòng rồi, công chúa Đại Liêu cũng biết vậy, có rất nhiều công chúa sau hôn nhân đều không hài lòng về phò mã, sau đó sẽ bắt đầu nuôi dưỡng một vài trai lơ, đối với việc này bệ hạ cũng sẽ không quản, chứ nói chi bộ dáng bây giờ của huynh, rất có thể khiến Trịnh Quốc công chúa trở thành quả phụ, vì vậy tiểu đệ cảm thấy nếu để người khác chiếm tiện nghi, không bằng để tiểu đệ lấy tiện nghi đi.
Khi Trương Nghĩa Tiên nói đến đây, phát ra một tiếng cười xấu xa, sau đó mở miệng nói:
- Chúng ta là anh em ruột, Trịnh Quốc công chúa nếu theo tiểu đệ này, ngày sau sinh ra đứa nhỏ cũng là người của Trương gia chúng ta, hơn nữa bây giờ tiểu đệ thề, ngày sau công chúa sinh hạ đứa nhỏ chính là con của huynh, để cho nó chăm sóc huynh lúc già, lo liệu khi người lâm chung, coi như là người kế thừa của huynh, hơn nữa chuyện này ta đã cùng với nương thương lượng, nương cảm thấy cũng không tệ, về phần phía phụ thân, ta tin tưởng ông ấy cũng sẽ đồng ý…
- Ầm…
Trương Nghĩa Tiên vừa mới nói tới đây, bỗng nhiên thấy bình phong giữa ngoài sảnh và phòng ngủ bị người ta đạp đổ, ngay sau đó liền thấy Gia Luật Tư đằng đằng sát khí bước nhanh vào trong, giơ tay lên lấy kiếm treo trên tường xuống, nhào tới chém Trương Nghĩa Tiên.
Vừa rồi Gia Luật Tư ở bên ngoài nghe thấy lời nói của Trương Nghĩa Tiên, lập tức lửa giận dâng cao vạn trượng, lúc này mới lập tức xông vào, hơn nữa chỉ có giết chết Trương Nghĩa Tiên mới có thể nguôi đi mối hận trong lòng nàng. Lại nói tiếp mặc dù Gia Luật Tư là nữ tử, nhưng từ nhỏ cũng từng đi theo Gia Luật Hồng Cơ săn bắn, từng bắn chết không ít con mồi, chém người lúc này cũng không chút nào nương tay.
Trương Nghĩa Tiên không ngờ tới Gia Luật Tư đứng ở bên ngoài, hơn nữa nhìn đến bộ dáng của nàng, hẳn là vừa nghe thấy lời nói của mình, điều này cũng làm cho y vừa kinh vừa sợ, đặc biệt không ngờ nhìn thấy đối phương rút kiếm chém tới, y bị hù kêu thảm một tiếng, vừa lăn vừa bò chạy ra khỏi phòng, Gia Luật Tư không chút để ý đến thân phận công chúa mà cầm theo bảo kiếm đuổi theo.
Đáng tiếc trên người Gia Luật Tư mặc váy quá mức rườm rà, căn bản cũng không chạy nhanh được, sau khi nàng đuổi đến tiền viện, Trương Nghĩa Tiên đã sớm chạy ra cửa chính nhảy lên xe ngựa chạy trốn, điều này làm cho Gia Luật Tư tức giận ném bảo kiếm xuống đất, sau đó liếc mắt nhìn hạ nhân xung quanh bị hù trợn mắt há mồm, lớn tiếng phân phó nói:
- Truyền mệnh lệnh của bản công chúa, ngày sau nếu Trương Nghĩa Tiên dám bước một bước vào phủ công chúa, lập tức đuổi y ra ngoài, nếu người nào dám để y vào, giết!
Sau khi Gia Luật Tư ra lệnh xong, lúc này mới thở phì phì tức giận trở lại phòng của Trương Nhân Tiên, kết quả khi nàng tới đây, cũng phát hiện khuôn mặt Trương Nhân Tiên đỏ bừng, hai con mắt đều lồi ra, xem ra vừa rồi y bị lời nói của Trương Nghĩa Tiên làm cho tức giận không nhẹ, dù sao chỉ cần là đàn ông đều sẽ không chịu nổi loại vũ nhục này, đáng tiếc toàn thân y không thể cử động, nếu không vừa rồi người chém là y chứ không phải Gia Luật Tư.
Nhìn đến bộ dạng của Trương Nhân Tiên, Gia Luật Tư cũng không nhịn được thở dài, phất tai để tất cả hạ nhân lui ra ngoài, dù sao bộ dáng bây giờ của Trương Nhân Tiên đã rất chật vật rồi, cũng không nên để hạ nhân nhìn thấy. Tuy nhiên ngay lúc hạ nhân vừa lui ra ngoài, liền thấy Trương Nhân Tiên bỗng nhiên há miệng, không ngờ phun ra một ngụm máu đen thui, đồng thời cả người cũng uể oải ngã xuống giường.
- A!
Gia Luật Tư nhìn thấy Trương Nhân Tiên bị chọc tức đến hộc máu, lập tức hét lên một tiếng, vừa định gọi những hạ nhân kia lại, thuận tiện sai người gọi ngự y đến, nhưng lúc này, bỗng nhiên nghe thấy thanh âm khàn khàn nói:
- Công chúa, nàng… nàng chờ một chút, ta có một chuyện quan trọng muốn nói với nàng!
Hiện tại trong cả gian phòng chỉ có hai người Gia Luật Tư và Trương Nhân Tiên, nghe thấy thanh âm khàn khàn, lập tức Gia Luật Tư vẻ mặt không thể tin được nhìn Trương Nhân Tiên, kết quả thấy máu trong miệng đối phương vẫn không ngừng chảy ra, tinh thần cũng vô cùng uể oải, thoạt nhìn giống như cây đèn cầy trong mưa gió đã sắp tắt, tuy nhiên dù là như vậy, vừa rồi đích thực là y mở miệng nói chuyện với Gia Luật Tư.
- Ngươi… sao ngươi có thể nói chuyện?
Gia Luật Tư nhẹ nhàng đi đến bên giường Trương Nhân Tiên, vẻ mặt không dám tin hỏi.
- Ta… ta cũng không biết được, tuy nhiên bây giờ không phải lúc nói những lời này, thân thể ta tự ta biết, chỉ sợ không kiên trì sống được bao lâu, có một việc… có một việc ta nhất định phải nói cho công chúa biết, sau đó nhờ công chúa giúp ta chuyển lời bẩm báo lên bệ hạ!
Khi Trương Nhân Tiên nói tới đây, lại phun ra một ngụm máu tươi, nói chuyện cũng bị đứt đoạn.
- Ta… ta sai người gọi ngự y tới, ngươi nếu còn nôn ra máu như vậy thì sẽ chết đấy!
Gia Luật Tư lúc này cũng rất sợ hãi, dù sao nàng cũng chỉ là nữ tử bình thường, nhìn thấy hiện tại Trương Nhân Tiên nôn ra từng ngụm từng ngụm máu, tất nhiên cũng vô cùng kinh hoảng.
Tuy nhiên lúc này ngữ điệu Trương Nhân Tiên rốt cục bình tĩnh lại, lập tức vội vàng gọi Gia Luật Tư lại nói:
- Công chúa điện hạ, ta biết rằng nàng đối với ta cũng không có tình cảm vợ chồng, nhưng chuyện này quan hệ trọng đại, người nhất định phải giúp ta bẩm báo lên bệ hạ.
Khi nói tới đây, Trương Nhân Tiên cố nén cảm giác choáng váng trong đầu, sau đó y đem hoài nghi mình bị Đại Tống ám toán, vì vậy mới biến thành bộ dáng như bây giờ nói lại một lần, cuối cùng y còn cố ý nhấn mạnh, chính mình rất có thể là trúng chiêu tại yến tiệc mà Triệu Húc tổ chức tiễn đưa y.
Nghe xong Trương Nhân Tiên đứt quãng nói lại, Gia Luật Tư cũng không nhịn được trầm mặc, nàng cũng không nghĩ đến bộ dạng này của Trương Nhân Tiên không ngờ là bị người ám toán, tuy nhiên ngay sau đó nàng lại có chút bất đắc dĩ nói với Trương Nhân Tiên:
- Cho dù những điều này là sự thật, nhưng cũng chỉ là suy đoán của ngươi, căn bản không có chứng cứ xác thực gì để chứng minh, vì vậy dù ta có nói với phụ hoàng, chỉ sợ y cũng không thể gây khó dễ với Triệu Húc.
- Công… công chúa chỉ cần… chỉ cần đem chuyện này nói cho bệ hạ, chuyện còn lại tự nhiên bệ hạ và phụ thân ta sẽ xử lý, không phiền công chúa… công chúa quan tâm!
Trương Nhân Tiên miễn cưỡng nói hết lời, ngay sau đó chỉ thấy ánh mắt y trợn lên trên, cả người lập tức lâm vào trong hôn mê, dù sao vừa rồi nói với Gia Luật Tư chuyện mình bị ám toán, đã tiêu hao gần hết tinh lực của y, chỉ là Gia Luật Tư nhìn Trương Nhân Tiên đã hôn mê, lại một lần nữa lâm vào trầm tư.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]