- Ầm ầm...
Theo sau một hồi tiếng vó ngựa như sấm rền, Triệu Nhan chỉ thấy phương bắc dâng lên một đám bụi mịt mù, chỉ trong chốc lát, liền thấy một đội kỵ binh hơn ngàn người Khiết Đan từ trong bụi đất lao ra, cầm đầu chính là một tướng lĩnh Khiết Đan còn trẻ, khi thấy sứ đoàn Đại Tống Triệu Nhan bên này, lập tức cưỡi ngựa tiến lên phía trước nói:
- Trước mặt có phải là sứ đoàn nước Tống?
- Ha ha, không ngờ Tuấn đệ lại tự mình ra nghênh đón, thật sự khiến Triệu mỗ cảm thấy rất vinh hạnh a!
Không đợi những người khác trong sứ đoàn nói, thấy Triệu Húc thúc ngựa tiến lên trước đối với tướng quân trẻ tuổi kia cười nói, xem ra y lại quen biết đối phương.
Khi tướng quân Khiết Đan trẻ tuổi kia nhìn thấy Triệu Húc, cũng là ánh mắt sáng lên, lập tức rời yên xuống ngựa lên trước hành lễ nói:
- Đã sớm nghe nói sứ đoàn lần này là Triệu Húc đại ca đích thân dẫn đầu, cho nên ta liền xin phụ hoàng việc nghênh đón này, chính là để cùng với Trọng Thành huynh có thể sớm gặp nhau, lần trước từ biệt ở Đông Kinh, thật sự khiến tiểu đệ có chút tưởng nhớ.
Triệu Húc lúc này cũng nhảy xuống ngựa, rất niềm nở tiến lên và hỏi han tướng lĩnh Khiết Đan còn trẻ này, xem bộ dạng bọn họ thân thiết, giống như là bạn thân nhiều ngày xa cách, thậm chí Triệu Nhan còn có chút ác ý đoán rằng, vị đại ca kia của mình đến bây giờ vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vuong-gia-vo-dung-lot-xac/3697613/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.