🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

- Thối quá, tại sao các ngươi lại không biết dọn dẹp quét tước một chút chứ!



Triệu Nhan vừa đi vừa cười nói phàn nàn với Vương Triều người đi bên cạnh mình, lần này là lần đầu tiên hắn tới ngục giam, kết quả vừa nãy thiếu chút nữa thì bị mùi hôi thối xông lên làm cho chạy ra ngoài, hắn thề, về sau tuyệt đối không đến nhà giam để bị giày vò như vậy nữa.



- Ha hả, nhà giam nào trong thiên hạ đều có một mùi vị, nhà giam của phủ Khai Phong bên kia thậm chí còn hôi thối hơn so với bên này, vì vậy mong quận vương thông cảm!



Vương Triều cũng có chút bất đắc dĩ mà giải thích, theo y thấy, nhà giam là nơi giam giữ phạm nhân, tất nhiên không có khả năng để cho bọn họ được ở thoải mái, nếu không nhà giam chẳng khác gì so với nhà trọ.



Bây giờ Triệu Nhan không muốn ở đây dù thêm một giây nữa, vì vậy hắn bịt mũi đi vào chỗ giam của Tiết Lang, nhìn thấy y miệng mũi chảy máu, một cánh tay cũng bị rũ xuống, cười nói với Tiết Lang:



- Thế nào, còn có thể đi không?



Tiết Lang tuyệt đối không nghĩ tới tại thời điểm sống chết của mình, Triệu Nhan lại mang người tới cứu mình, tuy nhiên tính tình của y luôn bình tĩnh, bởi vậy cũng không tỏ vẻ đặc biệt gì, lập tức kiên cường chống tay đứng dậy, nhổ một bãi nước miếng lẫn máu xuống, sau đó mới mở miệng nói:



- Có thể!



- Tốt lắm, chúng ta ra ngoài nói chuyện,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vuong-gia-vo-dung-lot-xac/3697572/chuong-167.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.