Tào gia không hổ danh là nhà tướng đứng đầu của Đại Tống, Triệu Nhan nhờ họ mua hạt giống cải trắng từ phương nam, kết quả là chỉ trong 8 ngày, xe ngựa chở đầy hạt giống đã đến trước cửa biệt viện của Triệu Nhan, Triệu Nhan và Tào Dĩnh đích thân ra mặt, thưởng tặng đồ vật cho người trong Tào gia, sau đó liền kêu Vương Thất đến, cho gã phân phát hạt giống đến tay các tá điền, hơn nữa phải nhanh chóng gieo xuống.
Vương Thất và hộ tá điền ở Thượng Thủy trang tuy rất không đồng tình, nhưng mà dưới thế lực áp bức của Triệu Nhan, họ không dám không tuân theo, cuối cùng chỉ có thể than thở nhận lấy hạt giống, sau đó mắt ướt ướt về nhà chuẩn bị nông cụ, cuối cùng dưới sự giám sát của đám người lão Phúc, gieo hạt giống cải trắng xuống, hơn nữa trong thời gian nhận lấy hạt giống họ còn phải chịu sự kiểm tra không báo trước của vương phủ, nếu như phát hiện có người không có lòng chăm sóc cải trắng, vậy thì phải chờ sự giáo huấn của vương phủ.
Bên cạnh đó thì Lão Tô Mã cũng đang gieo hạt giống của Triệu Nhan, nhưng mà hạt giống ông gieo là trái ớt, hơn nữa ông ta vui vẻ nhiều hơn so với các tá điền, 1 là ông ta không nhờ vào trồng rau để nuôi sống bản thân, 2 là có thể được quận vương giao cho mình trồng loại rau độc nhất trên đời, điều này là 1 sự khẳng định dành cho ông ta, cho nên lão Mã Tô tuy chân bất tiện, nhưng vẫn kiên quyết đích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vuong-gia-vo-dung-lot-xac/3697470/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.