Trong 10 dặm ngắn ngủi, đám người Triệu Nhan lại đi hết hơn một canh giờ, chờ tới khi họ tới biệt viện đã là giờ Tuất rồi, cũng chính là hơn 8 giờ. Đoạn đường cuối cùng này đặc biệt khó đi, lên dốc cực kỳ nhiều, cho nên về cơ bản đều là đám người Triệu Nhan phải dùng vai để khiêng xe ngựa lên. Tới khi tới biệt viện, Triệu Nhan cảm thấy hai vai mình đau bỏng rát, có lẽ đã bị xước da ra rồi, khắp người từ trên xuống dưới đều giống như bị tan rã, nhưng để giữ phong độ của Quận Vương, Triệu Nhan vẫn cố gắng không có ngã xuống.
Lão Phúc là một người dày dặn kinh nghiệm, sớm đã nhìn thấy Triệu Nhan là đang cố gắng chống đỡ, cho nên vừa tới biệt viện, lão liền cho người dìu Triệu Nhan tới phòng nghỉ ngơi, hơn nữa còn cho người chuẩn bị nước tắm, để hắn ngâm mình nghỉ ngơi một chút. Nhưng Triệu Nhan thực sự là quá mệt mỏi, vừa ngồi xuống trên ghế đã ngủ mất rồi.
- Hí, đau quá!
Trong giấc mơ Triệu Nhan bỗng nhiên cảm thấy vai đau nhức, điều này khiến cho hắn lập tức trợn trừng mắt lên, kết quả là phát hiện ra mình đã nằm trong bồn tắm rồi, cởi bỏ hết quần áo trên người. Tiểu Đậu Nha đứng bên cạnh thùng tắm, đang dùng một chiếc khăn giúp hắn chà vai, ở đó đã sưng đỏ lên, hơn nữa còn bị trớt da, khi chạm vào nước liền cảm thấy bỏng rát.
- Xin lỗi Quận Vương, Tiểu Đậu Nha không cẩn thận đã chạm vào vết thương của người!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vuong-gia-vo-dung-lot-xac/3697435/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.