"Mau đứng lại!" Mục Tử Hạ quát to.
Lâm Thành Long đơ người, bước chân bất giác dừng lại.
Sau đó, từ đằng sau, một vòng tay ôm chầm lấy, bóng dáng đó không ngừng khóc lớn, lại không ngừng trách móc cậu.
"Đồ ngu!! Lâm Thành Long cậu đúng là một đồ ngu! Tiểu Ưu nói đúng, cậu là một thằng ngu!!"
"Cậu nghĩ cậu là ai? Tớ đã cho phép cậu rời đi chưa? Lâm Thành Long, cái đồ ngốc nhà cậu!"
Lâm Thành Long ngớ người, toàn thân đều bất động, cổ họng đột nhiên bị nghẹn, nhất thời không thể thốt ra thành lời.
"Lâm Thành Long là đồ ngốc! Ngay cả tình cảm của bản thân cũng không phân biệt được, cậu là đồ đại ngốc!"
"Cậu đã bỏ tớ rồi...lần này quay lại, tớ nhất định sẽ nắm chắc cậu, cậu có nằm mơ cũng không thể thoát được!"
Lâm Thành Long bật cười, cậu xoay người, nhẹ nhàng ôm lấy Mục Tử Hạ vào lòng, nước mắt cậu rơi thành một giọt nhỏ, cậu mỉm cười, là nụ cười ngu ngơ, sự ngu ngơ kèm theo sự hạnh phúc.
"Được, Tử Hạ cậu muốn trói tớ thế nào thì trói...nếu cậu không còn trói tớ nữa, tớ sẽ trói ngược lại cậu! Nhất định tớ sẽ chỉ là người của riêng cậu!"
.
.
.
Bữa tiệc bắt đầu, đột nhiên từ cửa chính lại xuất hiện một bóng dáng nhỏ, oai phong lẫm liệt đứng ngay giữa đại sảnh.
"Chị Chi Ưu, chúc mừng sinh nhật chị!!"
Âu Hạ Lạp, em gái của Âu Minh Triết đột nhiên gào to, thu hút không biết bao nhiêu ánh nhìn của người xung quanh, không dừng lại ở đấy, cô nhóc còn tinh nghịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vo-phai-lao-cong-vo-si/1587999/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.