Thẩm Chi Ưu vô cùng sợ hãi, cả người run lên, các ngón tay vô thức bấu chặt vào nhau đến nỗi chảy máu.
Không đợi cho cô kịp định thần, hắn ta liền tàn bạo bóp lấy má cô, khiến cô không thể giằng co được nữa, sau đó hắn liền cởi hết quần áo, đôi bàn tay của hắn ta không ngừng vuốt ve phần eo của cô, sau đó thì cười nguy hiểm:
"Hahaha!! Lão tử tao hôm nay được lên tiên rồi!"
Các đàn em của hắn ta vỗ tay thích thú nhìn về hướng này, sự đói khát chiếm hết lí trí, hắn ta liền không ngại mà phô ra phần hạ thân. Hắn đột nhiên túm lấy tóc cô, giật mạnh về phía sau.
Thẩm Chi Ưu đau đến bật khóc, mặt mày tái mét, cô uất ức nhìn hắn, cơn đau từ phần đầu kéo đến, cô lại bị hắn ta giật mạnh một lần nữa.
Tên chột thích thú nhìn Chi Ưu, hắn ta dùng lưỡi liếm nhẹ phần gò má, sau đó thì từ từ ngửi mùi hương trên cơ thể cô, bàn tay hắn luồn qua lớp váy, sờ đến đùi cô.
Thẩm Chi Ưu nhắm mắt, cô tuyệt vọng, những giọt nước mắt không ngừng rơi, một thân ảnh nhỏ bé lại liên tục run rẩy vì sợ hãi.
Cô thật không ngờ lại bị ả Như Ngọc và Tử Yên lên kế hoạch bắt cóc.
Ông trời vì sao lại đối cô bất công đến vậy?
Tại sao? Cuộc đời cô không thể trôi qua một cách êm đẹp sao?
Nhớ lại những lời Mục Tử Yên nói, trong lòng Thẩm Chi Ưu nhói đau, hàng vạn cây kim từ từ xuyên thủng trái tim cô, đau đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vo-phai-lao-cong-vo-si/1587988/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.