Cái gì?
Thẩm Trường An, anh có bị rồ không vậy???
"Không cần đâu!!" Thẩm Chi Ưu giật mình ngồi bật dậy, nhanh chóng từ chối.
"Không cần phải ngại, Trường An anh đây biết em rất thích đấy!" Thẩm Trường An vỗ ngực, tự hào nói.
Thẩm Trường An, cái đồ thần kinh có vấn đề này!!!
"Không cần phải gọi anh ấy, phiền lắm!" Thẩm Chi Ưu trừng mắt, tức giận đạp chăn.
"Ai yo, Tiểu Cứng Đầu, em có thật là không cần?" Trường An khó hiểu, nghi hoặc hỏi.
Con mẹ nó, cái lỗ tai của anh bị chó gặm hả??!
Đã bảo không là không, bây giờ còn hỏi lại, cô thực sự rất muốn đấm cho cái tên ở trước mặt này một trận.
Gọi cho Âu Minh Triết?
Ha, thật buồn cười. Gọi cho anh ấy để làm gì? Như vậy thì không khác gì tự gán cho bản thân một cái mác tiểu tam sao?
"Em không cần! Em ngủ một chút là đỡ ngay thôi!!" Nói rồi cô ngả người xuống giường, trực tiếp kéo chăn, che lấp đi đến đỉnh đầu.
Anh mím môi, không nói gì, sau cùng rồi lắc đầu thở dài. Tiểu cứng đầu này, sớm nắng chiều mưa, thật khó chiều!
.
.
.
"Long~" Thẩm Như Ngọc chu môi, nũng nịu với Lâm THành Long.
"Sao thế?" Lâm Thành Long mỉm cười, ôn nhu xoa đầu Như Ngọc.
"Long à, anh đi leo núi với chị Chi Ưu sao?" Thẩm Như Ngọc nằm lên đùi của Thành Long, ra sức đáng yêu nhìn cậu.
"Ừm, trường học cũng cho nghỉ vài ngày để nghỉ lễ, Anh Thẩm Trường An muốn nhân cơ hội đó mà tổ chức một buổi leo núi!" Cậu trìu mến ngắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vo-phai-lao-cong-vo-si/1587984/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.