Đàm Khang Dụ vẫn cứ ngớ người nhìn người đàn ông trước mặt, bất giác cảnh tượng này lại khiến Thẩm Chi Ưu muốn chụp lại, cô vội vàng lấy điện thoại ra chụp rồi giấu đi.
Hai con người kia bắt được cô lén chụp họ liền nhanh chóng đứng dậy đen mặt nhìn cô, ý bảo mau xóa hình ảnh đó đi.
Nằm mơ nhé! Bản nương ta còn lâu mới xóa!!!
Thấy cô cứ bướng bỉnh như thế, Đường Việt Bân chỉ hận không thể bóp cổ cô ngay tại chỗ nhưng nhớ lại dáng vẻ khi nãy của Âu Tổng khi trông thấy Thẩm Chi Ưu, trong đáy mắt đều ngài chứa đựng sự ôn nhu, anh liền biết Thẩm Chi Ưu không hề đơn giản. May mắn thay, Đường Việt Bân anh vẫn kiểm soát được lí trí mà không tiến tới siết cổ Chi Ưu, nên đành nhẫn nhịn.
Âu Minh Triết lúc đầu muốn cô xóa bỏ đi hình ảnh kia nhưng nhìn lại thái độ của Thẩm Chi Ưu, trong lòng đột nhiên mềm nhũn, thôi được, chiều cá nóc nhỏ một chút vậy.
"Tiểu Ưu, em có thể giữ làm kỉ niệm!" Âu Minh Triết mỉm cười nói với cô, đoạn quay sang lạnh lùng nhìn Đường Việt Bân cảnh cáo "Đồ em ấy thích thì không có quyền lên tiếng!"
Đường Việt Bân "..." Cái này không phải là Âu Tổng đang công khai bênh vực Thẩm tiểu thư sao? Sếp thật quá đáng!!!
Thẩm Trường An và Đàm Khang Dụ tuy không bị Âu Minh Triết liếc tới nhưng vẫn thấy lạnh sống lưng, cái này có phải còn là một phương thức gián tiếp đánh dấu chủ quyền không?
Thẩm Chi Ưu vui đáo để, cô cầm điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vo-phai-lao-cong-vo-si/1587980/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.