Sau khi ăn sáng xong, Thẩm Chi Ưu thỏa mãn nằm trên giường phòng cô.
"Tinh tinh...!"
Có tin nhắn!
Thẩm Chị Ưu liền với lấy điện thoại ở trên bàn để xem.
[Tiểu Hạ: Bọn tớ đến nhà cậu đây!!]
Chi Ưu giật mình ngồi bật dậy, cô nhanh chóng nhắn lại.
[Chi Ưu: Không phải mấy cậu phải đi học sao?!]
[Tiểu Hạ: Không sao a, anh Trường An đã xin cho tụi tớ được nghỉ để đến chăm sóc cậu đó!]
Thẩm Chị Ưu trợn to mắt ngạc nhiên nhìn vào màn hình. Cô chỉ bị ngã cầu thang thôi mà? Có cần phải làm quá thế không?!
"Cộc cộc cộc..."
"Cô chủ, bạn của cô đến rồi đấy ạ!"
Thẩm Chi Ưu bây giờ thật không biết nói gì, có phải là cô người hầu ở bên ngoài là đang đùa với cô không? Tiểu Hạ chỉ vừa nhắn tin tới, làm sao mà họ đến nhanh thế được?
"TIỂU ƯU!!!!!"
Mục Tử Hạ đẩy cánh cửa ra rồi hô to, sau đó thì chạy đến ôm chầm lấy Chi Ưu.
"Tôi đến rồi đây!!" Lâm Thành Long một tay cầm túi xách của Tử Hạ, một tay cầm túi đồ ăn vặt.
"Tiểu Ưu của tớ!!" Đàm Khang Dụ cũng nhảy đến ôm cô.
Chi Ưu bị bất ngờ liền đơ mặt ra nhìn ba người trước mặt.
"Sao thế?!" Tử Hạ huơ huơ tay trước mặt Chi Ưu, khó hiểu hỏi.
"Các cậu sao lại đến đây nhanh vậy? Đừng nói là đến nhà tớ rồi mới nhắn tin nha?"
"Tinh tong!" Tử Hạ búng tay, vỗ vai khen ngợi "Thông minh đấy!"
"Làm phiền các cậu rồi!" Thẩm Chi Ưu bật cười, cô vui vẻ nói "Tớ chỉ ngã cầu thang, tuy có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vo-phai-lao-cong-vo-si/1587973/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.