Thẩm Chi Ưu tức giận, trừng mắt với hai người đối diện "Hai người thật quá đáng!"
Thẩm Trường An và Vương Nhi nghe thế liền biết điều xin lỗi, Thẩm Chi Ưu giận dỗi đứng dậy bỏ về.
Hừ, thật đáng ghét!
Thẩm Chi Ưu bước đi thật nhanh, không đợi Vương Nhi cùng Trường An đuổi tới, cô đã ra đến thang máy rồi.
Cửa thang máy mở ra, Chi Ưu liền đi thẳng vào mà không nhìn trước mặt cô cũng có người, khiến cả hai đều đụng nhau mà ngã xuống.
Thẩm Chi Ưu rên một tiếng đau, tay xoa xoa mông rồi ngẩng đầu nhìn người đối diện.
"Này, không có mắt à?" Một giọng nói chanh chua vang lên, theo sau là bốn con mắt nhìn cô cảnh báo.
"Mục Tử Yên, cậu không sao chứ?" Cô gái có giọng nói chanh chua kia đỡ cô gái bị ngã đứng dậy rồi nhíu mày khinh thường nhìn cô "Này, con lợn béo kia, mày mù à? Còn không mau xin lỗi cậu ấy?"
"Tịch Lộ Lộ, mặc kệ con mụ béo này đi, trông thật ngứa mắt!"
Tịch Lộ Lộ? Mục Tử Yên?
Thẩm Chi Ưu đứng dậy phủi phủi váy rồi cúi đầu xin lỗi, nhanh chóng bước vào thang máy, bấm nút.
Tịch Lộ Lộ?
Nguyên chủ a, cô xem bạn thân của cô đi? Sau khi quay lưng với cô xong cô ta đang rất vui vẻ với người bạn mới của cô ta đấy! Bạn thân? Cô ta thực sự xứng với hai từ đó sao?
Cô còn nhớ sau khi mẹ nguyên chủ mất, nguyên chủ đã nhốt mình trong phòng mấy tuần liền mà Tịch Lộ Lộ cô ta chưa từng đến hỏi thăm cho đến khi cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vo-phai-lao-cong-vo-si/1587951/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.