Lý Trân với ánh mắt ngưỡng mộ nhìn Trần Nguyên đi phía trước.Trần Nguyên trên đầu đội mũ Tứ Phương Bình Đính,phần áo giáp được làm từ da trâu và một miếng sắt chế thành bảo vệ phần thân,tóc được Trần Nguyên cắt ngắn đến cổ búi lên cao từ xa nhìn lại, không khác gì sĩ tốt nhà Trần trong truyền thuyết,tay cầm giáo,bên hông còn đeo thêm một thanh kiếm ngắn chừng bốn xích, lúc đi, ưỡn ngực ưỡn bụng, trong uy phong lẫm lẫm còn mang theo khí thế trang nghiêm.
Đám người Nguyễn An lúc này đang bì bõm đuổi theo đại quân nhưng rõ ràng là cũng được trang bị giống Trần Nguyên nhưng trên áo giáp chỉ có da trâu còn miếng sắt nhỏ để bảo vệ phần ngực trong tay cầm giáo,hai người đi theo Nguyễn An nãy giờ một người tên Võ Tòng người còn lại tên Võ Tánh hai người đều là hai anh em với nhau nhưng cùng cha khác mẹ.Hai người Võ Tòng và Võ Tánh cầm hai cây cung bức xúc nói:
- Dựa vào gì mà Trần Nguyên lại được phối giáp?
Nguyễn An châm chọc, nói:
- Muốn phối giáp, cũng dễ thôi mà người qua bên đó đánh tên Trần Nguyên đó một trận, đảm bảo sẽ có giáp cho ngươi mặc, lúc đó ngươi đi mà giương oai với đại tướng quân kìa
Nguyễn An nhìn hai tên dở hơi rồi khẽ cười song ánh mắt lại hướng về Trần Trinh,người duy nhất cưỡi ngựa trong đội ngũ,là người trong Phi Ưng Vệ năm nay hai mươi tuổi, cũng chinh chiến vô số lần, giết người như ma. Vì vậy có thể nói tương lai Trần Trinh có thể trở Hùng Thắng thứ hai.
Võ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-thoi-tran/774802/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.