Các đại lão lại một lần nữa yên lặng nhìn chăm chú Viên hộ pháp, cho áp lực không tiếng động.
Quả nhiên... Viên hộ pháp thở dài, sau đó đưa tay lại lấy ra một cái túi thơm, mở ra ở trong ánh mắt cứng ngắc của mọi người.
Một làn khói dâng lên, hóa thành bộ dáng Tô Tô.
Tô Tô trừng mắt người trong phòng, trong miệng phát ra tiếng rít gào của Lý Diệu Chân:
“Cút cho lão nương!”
Thao túng âm hồn, thủ đoạn rất thông thường của đạo môn, thật ra túi gấm Lý Diệu Chân cho Viên hộ pháp là hai cái.
Chuồn chuồn... Thành viên Thiên Địa hội lập tức giải tán.
...
Hứa phủ.
Hứa Thất An về tới phòng thuộc về hắn cùng Lâm An, ở bốn góc phòng đốt đèn lông soi trên cao, trên bàn sách đặt một bát canh gà nguội ngắt.
Lâm An đắp chăn mỏng, nghiêng người cuộn mình, hơi thở kéo dài đắm chìm ở mộng đẹp.
Mặt nàng mượt mà, mềm mại, véo xúc cảm rất tốt. Lông mi thật dài rậm mà hơi cong, sau khi nhắm lại đôi mắt hoa đào quyến rũ phong tình kia, nàng thoạt nhìn đoan trang hơn rất nhiều.
Hứa Thất An chưa lập tức lên giường, đi đến bên bàn ngồi xuống, bưng lên canh gà vừa muốn nhấp một ngụm, bỗng nhiên ngẩn người, hắn từ trong canh gà ngửi được mấy vị dược liệu bổ thận tráng dương.
Là vì gần đây khai khẩn ruộng mới quá mức thường xuyên, lo lắng ta thận hư?
Khinh thường ai thế... Hứa Thất An “Sùm soạp” uống hết canh gà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-the-gioi-tien-hiep/3693515/chuong-1892.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.