“Nếu là thuật sĩ trong Quan Tinh lâu thì sao.” Viên hộ pháp nói.
Hắn đắc tội giám chính Tam đệ tử Dương Thiên Huyễn, Tứ đệ tử Tống Khanh.
“Ở lại trong phòng của ta đừng ra ngoài, đừng ăn đồ thuật sĩ trong lầu đưa cho ngươi.” Viên hộ pháp đọc xong, khẽ gật đầu: “Tốt! Như vậy tương đối ổn thỏa.”
Hắn lại ở ngoài cửa sổ nhìn quanh một lúc, không quá yên tâm nói:
“Thật sự sẽ không có ai ám sát ta sao?”
“Sẽ không!” Tôn Huyền Cơ lặng lẽ biểu đạt tiếng lòng.
Lúc này, tiếng đập cửa truyền đến, Viên hộ pháp nháy mắt cảnh giác, như đối mặt đại địch.
Tôn Huyền Cơ phất ống tay áo, để cửa phòng mở rộng.
Gõ cửa là Tống Khanh, cầm trong tay một tờ bố cáo.
Hắn thương hại liếc Viên hộ pháp một cái, nói:
“Hôm nay có người ở trong thành dán bố cáo khắp nơi, treo giải thưởng yêu tinh vượn bên cạnh Tôn Huyền Cơ, tứ chi đều một ngàn lượng, lưỡi ba ngàn lượng, não khỉ một vạn lượng.”
... Viên hộ pháp cứng ngắc ở tại chỗ, giống một con khỉ giấy không có sức sống.
Nó sững sờ nhìn về phía Tôn Huyền Cơ, môi thật dày run run:
“Đại lão, ta muốn về Nam Cương!”
...
Sáng sớm, Dạ Cơ tỉnh lại, phát hiện mình ngủ ở trong phòng xa lạ.
Nàng đầu tiên kiểm tra một lần quần áo của mình, hoàn hảo không tổn hao gì, nhưng sau đó cảm giác được cái mông nóng rát, có chút sưng.
“Nương nương bị Hứa lang đánh mông?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-the-gioi-tien-hiep/3693504/chuong-1881.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.