Cùng là huynh đệ, cách nghĩ của Tống Đình Phong và Chu Quảng Hiếu giản dị tự nhiên hơn rất nhiều, bọn họ không ngờ huynh đệ tốt Hứa Ninh Yến chẳng những thường xuyên mời bọn họ đi câu lan nghe khúc, thậm chí ở nhà bày sân khấu kịch...
Cái này so với câu lan nghe khúc thú vị hơn nhiều.
Trong lòng “Dạ Cơ” ôm hồ ly con, khóe miệng có nụ cười, con ngươi linh động thỉnh thoảng chuyển động, không biết đang âm thầm ấp ủ chủ ý xấu gì.
Cơ Bạch Tình cũng ở lại, nháo động phòng là chuyện già trẻ đều nên, trưởng bối không cần kiêng dè, nàng tính thay trưởng tử che gió chắn mưa, cái khác không dám nói, đối phó mấy nữ tử trẻ tuổi, mẹ đẻ cảm thấy vẫn là không đáng nói.
Trong đám người lòng mang ý xấu này, các môn chủ bang chủ Võ Lâm minh, tâm tư đơn thuần hơn rất nhiều, bọn họ thuần túy là lưu lại vì nháo động phòng.
Người giang hồ thích náo nhiệt.
Lúc này, bọn họ thấy chú rể Hứa Ninh Yến cùng Hứa Bình Chí quay về, đều lập tức đứng dậy.
Lý Linh Tố kiềm chế kích động, cười nói:
“Đêm xuân một khắc đáng ngàn vàng, chúng ta nên đưa chú rể vào động phòng.”
“Bát tô!”
Hứa Linh m sải đôi chân ngắn chạy tới, lớn tiếng tuyên bố: “Muội thiếu chút nữa bị xương gà hóc chết.”
Nói xong, nó vẻ mặt nghiêm túc nhìn Hứa Thất An, chờ mong nhìn thấy hắn phản ứng.
Không đúng, bát tự của muội là rất cứng... Hứa Thất An còn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-the-gioi-tien-hiep/3693495/chuong-1872.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.