Lạc Ngọc Hành thò đầu xem truyền thư, sắc mặt chợt trầm xuống.
Việc nào ra việc đó chứ! Hứa Thất An thầm mắng một tiếng, tiếp theo, thấy Lệ Na truyền thư nói:
【 Việc lớn không ổn, Linh m mơ thấy Cổ Thần rồi. 】
Mơ thấy Cổ Thần... Hứa Thất An nhướng mày, khẽ biến sắc.
Nhìn thấy Lệ Na truyền thư, trong lòng Hứa Thất An hiện lên mờ mịt, cảnh giác, kinh ngạc... các loại cảm xúc.
Cảnh giác là tất nhiên, muội muội nhà mình bị Cổ Thần “nhằm” vào, mặc cho ai cũng sẽ sinh ra cảnh giác.
Mờ mịt cùng kinh ngạc là vì —— Cổ Thần ăn no rửng mỡ, nhằm vào Linh m làm chi?
Lạc Ngọc Hành buông lỏng ra đôi chân dài quắp lấy lưng hắn, sửa thành hai đầu gối chạm đất, chống đỡ thân thể, sắc mặt ngưng trọng nhắc nhở:
“Cổ Thần có năng lực thăm dò một góc tương lai.”
Hứa Thất An hiểu ý tứ của nàng, Hứa Linh m không phải mục tiêu thật sự của Cổ Thần, mà là hắn!
Đại kiếp sắp tới, Cổ Thần làm siêu phẩm, hơn nữa có được năng lực thăm dò đoạn ngắn tương lai, có lẽ nó trong đoạn ngắn tương lai, đã nhìn thấy Hứa Thất An.
Dù sao Hứa Thất An bây giờ đã không phải vớ vẩn nữa, mà là nhất phẩm võ phu chân chính, thậm chí có thể đại biểu toàn bộ Trung Nguyên.
Tương lai trong đại kiếp nhất định có một chỗ của hắn, Cổ Thần “đoán được” hắn, cũng không kỳ quái.
Hứa Thất An rút về tay trái vốn đặt trên cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-the-gioi-tien-hiep/3693454/chuong-1831.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.