Ta mê man bao lâu rồi? Chiến sự biên cảnh phía Bắc kết thúc rồi sao? Quốc sư có lấy binh lực Ung Châu trước mắt hay không, nếu tử thủ, không bao nhiêu người có thể sống sót... Dương Cung càng nghĩ càng sốt ruột, dốc sức giãy dụa một lát, rốt cuộc ngồi dậy.
Hắn phun ra một hơi, trầm giọng nói:
“Áo mũ chỉnh tề!”
Áo choàng treo ở trên giá áo tự bay lên, nho bào vốn mặc vào sẽ tương đối phiền toái, trong một nháy mắt đã mặc xong, tóc tự động búi lại, ngọc trâm bay tới, c ắm vào búi tóc.
Tiếp theo, Dương Cung niệm:
“Chỗ ta là nhà trúc phía sau núi.”
Cảnh vật trước mắt Dương Cung nhoáng lên, biết mình đang tiến hành dịch chuyển không gian, trong tầm mắt, hắn thấy nhà trúc của viện trưởng Triệu Thủ từ mơ hồ đến rõ ràng, khi sắp đến, đột nhiên, bên tai truyền đến thanh âm quen thuộc:
“Không, ngươi không ở nhà trúc, ngươi ở chỗ ta.”
Nhà trúc gần trong gang tấc trở nên mơ hồ, một cảnh tượng khác xuất hiện ở trước mắt Dương Cung——Trong phòng trà rộng thoáng lịch sự tao nhã, Lý Mộ Bạch cùng Trần Thái áo bào tay rộng uống trà đánh cờ, bên cạnh bàn cách hai người không xa, Trương Thận đứng ở bên bàn, chỉ đạo Hứa Tân Niên nắm giữ chiều sâu năng lực Nho Sinh cảnh.
Một màn này đã nhàn nhã lại hài hòa, khiến Dương Cung ngây ra tại chỗ, hoài nghi mình xuất hiện ảo giác.
Trương Thận nghiêng đầu liếc hắn một cái, nói:
“Viện trưởng ở nội các làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-the-gioi-tien-hiep/3693442/chuong-1819.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.