Chương trước
Chương sau
Nhìn thấy mười hai đôi nắm tay này, A Tô La chỉ cảm thấy cả người đều đau, khóe miệng run rẩy một phen.

Đối mặt nắm tay rợp trời rợp đất nện xuống, Hứa Thất An nhẹ nhàng hít một hơi, nắm chặt nắm tay phải, hướng phía sau giơ lên.

Cửu Châu đã bao nhiêu năm chưa xuất hiện nhất phẩm võ phu?

Từ khi Võ Tông về trời, Thần Thù phong ấn, đỉnh của hệ thống võ phu chính là nhị phẩm, nhất phẩm tuyệt tích.

Kim Cương pháp tướng được xưng chiến lực vô song?

Vậy liền cho ngươi nhìn xem, võ phu chính thống lấy cận chiến vật lộn trứ danh, mạnh như thế nào... Trong mắt Hứa Thất An chợt bắ n ra hai tia sáng vàng, cơ bắp quanh thân căng lên từng khối, tùy ý thể hiện lực lượng, hắn dùng sức tung một cú đấm.

Ông!

Một quyền đấu hai mươi tư quyền, giữa hai người bỗng nhiên nổ tung một làn sóng khí tựa như vách chắn.

Sóng khí nhanh chóng chạy đi ở trong không gian, khiến không gian phạm vi mấy chục dặm trở nên giống như quần áo nhăn nhúm.

Bịch bịch bịch... Già La Thụ Bồ Tát lảo đảo lui về phía sau, bước chân chấn động nứt nẻ mặt đất.

Trái lại Hứa Thất An chưa nhúc nhích chút nào, sau khi thu nắm đấm, nâng đầu gối phải lên, không thấy gập chân phát lực, thân thể như đạn pháo bắn về phía Già La Thụ, một cú lên gối hung hăng thúc về phía ngực hắn.

Già La Thụ đang ngã xuống hai tay nhanh chóng kết ấn, hắn biết không thể rơi vào trong combo của nhất phẩm võ phu, bởi vậy tính dùng “Bất Động Minh Vương pháp tướng” cứng rắn chống đỡ một đòn này.

Ông!

Không khí xung quanh đọng lại, không thể nhấc lên một chút gió nào cả.

Đầu gối Hứa Thất An húc ở trên nhà giam không gian, phành, nhà giam không gian vỡ vụn, hắn dựa vào bạo lực không thể địch nổi của võ phu, đột phá không gian phong tỏa của “Bất Động Minh Vương pháp tướng”, thành công khiến đầu gối mình đánh vào trên mặt Già La Thụ.

Già La Thụ không nhúc nhích, làn da cũng như hóa đá, chưa biến hình ở dưới đầu gối.

“Hắc, Giám chính có được lực lượng chúng sinh không phá được Bất Động Minh Vương của ngươi, vậy ngươi đoán xem, nhất phẩm võ phu có được lực lượng chúng sinh, có thể đánh vỡ mai rùa của ngươi hay không?”

Hứa Thất An thu hồi đầu gối, hai cánh tay chợt rung lên, lực lượng chúng sinh chen chúc mà đến, giống như giáp trụ bao trùm ở trên hai cánh tay.

Hắn chưa thi triển kỹ năng “Cuồng Bạo” của Lực Cổ, sau khi tinh khí thần hòa hợp một lò, lực lượng của hắn đạt tới một cái cực hạn, cực hạn của thế gian.

Cuồng Bạo của Lực Cổ đã không thể tăng thêm khí lực cho hắn.

Hai bàn tay Hứa Thất An dán ở ngực Già La Thụ, sau đó phát lực.

Keng!

Trong thiên địa, một tiếng chuông vang vọng.

Già La Thụ mất đi ý thức trong nháy mắt, sau khi phục hồi tinh thần lại, phát hiện thân thể đang không chịu khống chế bay ngược, tốc độ nhanh như sao băng.

Hắn vẫn duy trì động tác kết ấn, nhưng “Bất Động Minh Vương” không thủ được, bị lực lượng khổng lồ đáng sợ này mạnh mẽ đánh bay, cách năm trăm năm, hắn lại một lần nữa nếm được tư vị phá vỡ phòng ngự.

Một lần trước là lúc đối mặt Thần Thù, vị nửa bước Võ Thần kia ba cú đấm đánh phế Bất Động Minh Vương của hắn.

Đồng thời, Già La Thụ phát hiện ngực nóng rát đau đớn, nơi đó lõm xuống ra hai dấu bàn tay.

Ầm!

Già La Thụ đập mạnh trên mặt đất, đập ra một cái hố to khoa trương, đập cát vàng bay lên đầy trời, như là động đất đột phát.

Lúc này, đầu Bạch Đế chợt húc lên, đẩy ra Thủy Lôi cầu!

Nó nắm cơ hội rất tốt, ở khoảnh khắc Hứa Thất An đánh bay Già La Thụ, phát động tập kích.

Tia chớp tốc độ nhanh bao nhiêu?

Nhưng không nhanh hơn Lạc Ngọc Hành Lục Địa Thần Tiên, ngoài thân dâng lên hồ quang và luồng khí dày đặc, đẩy nàng chặn đứng Thủy Lôi cầu!

Hai tay Lạc Ngọc Hành từ trong tay áo bào rộng thùng thình vươn ra, hướng tới Thủy Lôi cầu dùng sức hợp lại, lôi cầu kh ủng bố súc thế đã lâu này nháy mắt bị dập tắt.

Kim Đan đúc vạn kiếp bất ma chi thể, miễn dịch tất cả pháp thuật công kích.

Đạo Tôn năm đó có thể mang hậu duệ thần ma đuổi khỏi Cửu Châu, chính là vì hắn có thể khắc chế pháp thuật của tuyệt đại bộ phận hậu duệ thần ma.

Sau khi dập tắt Thủy Lôi cầu, lòng bàn tay Lạc Ngọc Hành đặt ngang, cháy lên một ngọn lửa, cái miệng nhỏ nhắn nhẹ nhàng thổi.

Phù!

Lửa như có linh tính, vẽ ra một cái vòng trên mặt đất, mang Bạch Đế vòng vào bên trong.

Nàng lấy hỏa linh khắc thủy linh.

“Rống!”

Bạch Đế phát ra tiếng rít gào thống khổ, lông bờm dẫn đầu hóa thành tro tàn, nhiệt độ cao nóng rực khiến vảy trắng như tuyết rạn nứt từng tấc một, tiếp cận hóa tro.

Trong mắt Lạc Ngọc Hành lóe ra sát khí lạnh lẽo, cầm tuyệt thế thần kiếm, chém giết Bạch Đế.

Kiếm thuật Nhân Tông lấy sát phạt trứ danh, thuật công sát không yếu ớt như Địa Tông cùng Thiên Tông.

Bạch Đế gầm nhẹ một tiếng, chủ động đón đỡ kiếm quang, không quan tâm đối với kiếm thế khí thế hùng hổ chém tới, cắn một phát về phía cánh tay Lạc Ngọc Hành.

Phốc!

Kiếm sắt đâm vào cổ Bạch Đế, phun ra lượng lớn máu, nó cũng thuận thế cắn trúng cánh tay Lạc Ngọc Hành.

Cánh tay Lạc Ngọc Hành nhanh chóng hóa hát, lả tả bay xuống.

Đây là năng lực thổ tướng trong tứ tướng, sau khi tấn thăng Lục Địa Thần Tiên, Lạc Ngọc Hành có thể tùy theo ý muốn thay đổi kết cấu bản thân, tùy ý cắt đổi ở trong “Địa phong thuỷ hỏa”.

Con ngươi Bạch Đế hơi tan rã, tạm thời đánh mất ý chí.

Tâm Kiếm!

Một kiếm đâm trúng, Lạc Ngọc Hành bứt ra lui xa, phương diện cận chiến, nàng không có khả năng là đối thủ của hậu duệ thần ma.

Trong quá trình rút lui, nàng nhìn thấy Hứa Thất An lắc mình che ở trước mặt Bạch Đế, kéo cánh tay phải về, khiến cơ bắp tương ứng phồng lên một khối lại một khối.

Lạc Ngọc Hành tâm niệm khẽ động, khiến lửa hừng hực quanh mình chen chúc mà đi, lượn lờ ở trên nắm tay Hứa Thất An, hình thành một quầng lửa hừng hực.

Phành!

Nắm tay Hứa Thất An nện mạnh ở trên đầu Bạch Đế, đánh ra hiệu quả như vụ nổ, khiến vảy nơi đó cháy đen, xương sọ rạn nứt, phun trào ra ngọn lửa nóng rực.

Thân thể Bạch Đế nặng nề sụp xuống, đầu ầm ầm “nện” xuống đất, bốc lên bụi đất.

Đau đớn khiến Bạch Đế lập tức khôi phục ý thức, trong mắt nó hiện lên sự tàn khốc ngọc đá cùng vỡ, xẹt xẹt ~ Hai cái sừng hóa thành màu trắng xóa, từng tia chớp tùy ý phô trương.

Một giây sau, cái sừng bỗng nhiên nổ tung, khiến mọi thứ xung quanh rơi vào lôi hải.

Già La Thụ Bồ Tát bắt lấy nháy mắt Hứa Thất An bị lôi hải nuốt chửng, quanh thân tê dại, từ trên trời giáng xuống, mười hai đôi cánh tay Kim Cương pháp tướng kéo về, nắm thành nắm tay. Nhìn thấy mười hai đôi nắm tay này, A Tô La chỉ cảm thấy cả người đều đau, khóe miệng run rẩy một phen.

Đối mặt nắm tay rợp trời rợp đất nện xuống, Hứa Thất An nhẹ nhàng hít một hơi, nắm chặt nắm tay phải, hướng phía sau giơ lên.

Cửu Châu đã bao nhiêu năm chưa xuất hiện nhất phẩm võ phu?

Từ khi Võ Tông về trời, Thần Thù phong ấn, đỉnh của hệ thống võ phu chính là nhị phẩm, nhất phẩm tuyệt tích.

Kim Cương pháp tướng được xưng chiến lực vô song?

Vậy liền cho ngươi nhìn xem, võ phu chính thống lấy cận chiến vật lộn trứ danh, mạnh như thế nào... Trong mắt Hứa Thất An chợt bắ n ra hai tia sáng vàng, cơ bắp quanh thân căng lên từng khối, tùy ý thể hiện lực lượng, hắn dùng sức tung một cú đấm.

Ông!

Một quyền đấu hai mươi tư quyền, giữa hai người bỗng nhiên nổ tung một làn sóng khí tựa như vách chắn.

Sóng khí nhanh chóng chạy đi ở trong không gian, khiến không gian phạm vi mấy chục dặm trở nên giống như quần áo nhăn nhúm.

Bịch bịch bịch... Già La Thụ Bồ Tát lảo đảo lui về phía sau, bước chân chấn động nứt nẻ mặt đất.

Trái lại Hứa Thất An chưa nhúc nhích chút nào, sau khi thu nắm đấm, nâng đầu gối phải lên, không thấy gập chân phát lực, thân thể như đạn pháo bắn về phía Già La Thụ, một cú lên gối hung hăng thúc về phía ngực hắn.

Già La Thụ đang ngã xuống hai tay nhanh chóng kết ấn, hắn biết không thể rơi vào trong combo của nhất phẩm võ phu, bởi vậy tính dùng “Bất Động Minh Vương pháp tướng” cứng rắn chống đỡ một đòn này.

Ông!

Không khí xung quanh đọng lại, không thể nhấc lên một chút gió nào cả.

Đầu gối Hứa Thất An húc ở trên nhà giam không gian, phành, nhà giam không gian vỡ vụn, hắn dựa vào bạo lực không thể địch nổi của võ phu, đột phá không gian phong tỏa của “Bất Động Minh Vương pháp tướng”, thành công khiến đầu gối mình đánh vào trên mặt Già La Thụ.

Già La Thụ không nhúc nhích, làn da cũng như hóa đá, chưa biến hình ở dưới đầu gối.

“Hắc, Giám chính có được lực lượng chúng sinh không phá được Bất Động Minh Vương của ngươi, vậy ngươi đoán xem, nhất phẩm võ phu có được lực lượng chúng sinh, có thể đánh vỡ mai rùa của ngươi hay không?”

Hứa Thất An thu hồi đầu gối, hai cánh tay chợt rung lên, lực lượng chúng sinh chen chúc mà đến, giống như giáp trụ bao trùm ở trên hai cánh tay.

Hắn chưa thi triển kỹ năng “Cuồng Bạo” của Lực Cổ, sau khi tinh khí thần hòa hợp một lò, lực lượng của hắn đạt tới một cái cực hạn, cực hạn của thế gian.

Cuồng Bạo của Lực Cổ đã không thể tăng thêm khí lực cho hắn.

Hai bàn tay Hứa Thất An dán ở ngực Già La Thụ, sau đó phát lực.

Keng!

Trong thiên địa, một tiếng chuông vang vọng.

Già La Thụ mất đi ý thức trong nháy mắt, sau khi phục hồi tinh thần lại, phát hiện thân thể đang không chịu khống chế bay ngược, tốc độ nhanh như sao băng.

Hắn vẫn duy trì động tác kết ấn, nhưng “Bất Động Minh Vương” không thủ được, bị lực lượng khổng lồ đáng sợ này mạnh mẽ đánh bay, cách năm trăm năm, hắn lại một lần nữa nếm được tư vị phá vỡ phòng ngự.

Một lần trước là lúc đối mặt Thần Thù, vị nửa bước Võ Thần kia ba cú đấm đánh phế Bất Động Minh Vương của hắn.

Đồng thời, Già La Thụ phát hiện ngực nóng rát đau đớn, nơi đó lõm xuống ra hai dấu bàn tay.

Ầm!

Già La Thụ đập mạnh trên mặt đất, đập ra một cái hố to khoa trương, đập cát vàng bay lên đầy trời, như là động đất đột phát.

Lúc này, đầu Bạch Đế chợt húc lên, đẩy ra Thủy Lôi cầu!

Nó nắm cơ hội rất tốt, ở khoảnh khắc Hứa Thất An đánh bay Già La Thụ, phát động tập kích.

Tia chớp tốc độ nhanh bao nhiêu?

Nhưng không nhanh hơn Lạc Ngọc Hành Lục Địa Thần Tiên, ngoài thân dâng lên hồ quang và luồng khí dày đặc, đẩy nàng chặn đứng Thủy Lôi cầu!

Hai tay Lạc Ngọc Hành từ trong tay áo bào rộng thùng thình vươn ra, hướng tới Thủy Lôi cầu dùng sức hợp lại, lôi cầu kh ủng bố súc thế đã lâu này nháy mắt bị dập tắt.

Kim Đan đúc vạn kiếp bất ma chi thể, miễn dịch tất cả pháp thuật công kích.

Đạo Tôn năm đó có thể mang hậu duệ thần ma đuổi khỏi Cửu Châu, chính là vì hắn có thể khắc chế pháp thuật của tuyệt đại bộ phận hậu duệ thần ma.

Sau khi dập tắt Thủy Lôi cầu, lòng bàn tay Lạc Ngọc Hành đặt ngang, cháy lên một ngọn lửa, cái miệng nhỏ nhắn nhẹ nhàng thổi.

Phù!

Lửa như có linh tính, vẽ ra một cái vòng trên mặt đất, mang Bạch Đế vòng vào bên trong.

Nàng lấy hỏa linh khắc thủy linh.

“Rống!”

Bạch Đế phát ra tiếng rít gào thống khổ, lông bờm dẫn đầu hóa thành tro tàn, nhiệt độ cao nóng rực khiến vảy trắng như tuyết rạn nứt từng tấc một, tiếp cận hóa tro.

Trong mắt Lạc Ngọc Hành lóe ra sát khí lạnh lẽo, cầm tuyệt thế thần kiếm, chém giết Bạch Đế.

Kiếm thuật Nhân Tông lấy sát phạt trứ danh, thuật công sát không yếu ớt như Địa Tông cùng Thiên Tông.

Bạch Đế gầm nhẹ một tiếng, chủ động đón đỡ kiếm quang, không quan tâm đối với kiếm thế khí thế hùng hổ chém tới, cắn một phát về phía cánh tay Lạc Ngọc Hành.

Phốc!

Kiếm sắt đâm vào cổ Bạch Đế, phun ra lượng lớn máu, nó cũng thuận thế cắn trúng cánh tay Lạc Ngọc Hành.

Cánh tay Lạc Ngọc Hành nhanh chóng hóa hát, lả tả bay xuống.

Đây là năng lực thổ tướng trong tứ tướng, sau khi tấn thăng Lục Địa Thần Tiên, Lạc Ngọc Hành có thể tùy theo ý muốn thay đổi kết cấu bản thân, tùy ý cắt đổi ở trong “Địa phong thuỷ hỏa”.

Con ngươi Bạch Đế hơi tan rã, tạm thời đánh mất ý chí.

Tâm Kiếm!

Một kiếm đâm trúng, Lạc Ngọc Hành bứt ra lui xa, phương diện cận chiến, nàng không có khả năng là đối thủ của hậu duệ thần ma.

Trong quá trình rút lui, nàng nhìn thấy Hứa Thất An lắc mình che ở trước mặt Bạch Đế, kéo cánh tay phải về, khiến cơ bắp tương ứng phồng lên một khối lại một khối.

Lạc Ngọc Hành tâm niệm khẽ động, khiến lửa hừng hực quanh mình chen chúc mà đi, lượn lờ ở trên nắm tay Hứa Thất An, hình thành một quầng lửa hừng hực.

Phành!

Nắm tay Hứa Thất An nện mạnh ở trên đầu Bạch Đế, đánh ra hiệu quả như vụ nổ, khiến vảy nơi đó cháy đen, xương sọ rạn nứt, phun trào ra ngọn lửa nóng rực.

Thân thể Bạch Đế nặng nề sụp xuống, đầu ầm ầm “nện” xuống đất, bốc lên bụi đất.

Đau đớn khiến Bạch Đế lập tức khôi phục ý thức, trong mắt nó hiện lên sự tàn khốc ngọc đá cùng vỡ, xẹt xẹt ~ Hai cái sừng hóa thành màu trắng xóa, từng tia chớp tùy ý phô trương.

Một giây sau, cái sừng bỗng nhiên nổ tung, khiến mọi thứ xung quanh rơi vào lôi hải.

Già La Thụ Bồ Tát bắt lấy nháy mắt Hứa Thất An bị lôi hải nuốt chửng, quanh thân tê dại, từ trên trời giáng xuống, mười hai đôi cánh tay Kim Cương pháp tướng kéo về, nắm thành nắm tay.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.