Dương Thiên Huyễn không phản đối, nâng chân bước, truyền tống trận bao phủ mọi người, mang theo bọn họ biến mất ở trong quân trướng.
Sau khi bọn họ rời khỏi vài giây, hai tướng lĩnh mặc giáp trụ lao vào quân trướng, một kẻ cầm chùy đồng, một kẻ cầm trọng kiếm, ánh mắt bọn họ đảo qua, đều nhìn về phía thi thể không đầu của Trác Hạo Nhiên, cùng với tạp vật phân tán các nơi.
“Chết rồi...”
Tướng lĩnh cầm chùy đồng trầm giọng nói:
“Từ chúng ta phát hiện động tĩnh, đến chạy tới, chỉ có ba hơi thở, Trác Hạo Nhiên không có chút sức chống cự.”
Hai người nhìn nhau, trong lòng kinh hãi, dâng lên sự sợ hãi.
Để tay lên ngực tự hỏi, vừa rồi tập kích nếu là nhằm vào bất cứ một ai trong bọn họ, kết cục sẽ không tốt hơn là bao so với Trác Hạo Nhiên.
Võ phu tay cầm trọng kiếm trầm ngâm một phen, nói:
“Không cần hoảng, thông báo đại tướng quân trước.
“Đêm nay chúng ta ở cùng nhau, đừng hành động một mình.
“Kẻ ám sát xem ra là nhằm vào Trác Hạo Nhiên, hẳn là hắn dẫn quân tàn sát cả thành, chọc nhiều người tức giận.”
Tướng lĩnh xách chùy đồng nghe vậy, nhẹ nhàng thở ra:
“Hắn quá tàn bạo, ta biết sớm hay muộn rước lấy họa sát thân.”
...
Trong ánh chiều tà, Dương Thiên Huyễn mang theo năm người quay về trận doanh kỵ binh Hứa nhị lang dẫn dắt. Hằng Viễn đại sư tiếp nhận đan dược chữa thương cùng thuốc cao trị liệu ngoại thương Lý Diệu Chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-the-gioi-tien-hiep/3693374/chuong-1751.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.