Chương trước
Chương sau
Sợi xích ánh sáng cuốn lấy Già La Thụ, đồng thời Thái Bình Đao tự thoát ly Khấu Dương Châu nắm giữ, xẹt xẹt liên thanh, cắt rách áo choàng của lão, mũi đao phá áo bào vung đến đỉnh đầu Khấu Dương Châu.

Điều này làm cái bóng áo choàng phủ xuống rơi ở trên người Khấu Dương Châu.

Cái bóng nháy mắt bành trướng, hóa thành bộ dáng Hứa Thất An, che ở trước mặt Khấu Dương Châu, hai tay áo của hắn đột nhiên căng lên, hai tay nắm lại ở bụng, từng luồng lực lượng chúng sinh ở lòng bàn tay ngưng tụ thành quả cầu sụp vào trong.

Phành phành phành phành!

Sợi xích quấn quanh cánh tay phải Già La Thụ lần lượt đứt đoạn, không thể trói buộc nhất phẩm Bồ Tát thể lực kh ủng bố, nhưng sứ mệnh của nó đã hoàn thành, tranh thủ cơ hội th ở dốc quý giá cho Khấu Dương Châu, tranh thủ thời gian cho Hứa Thất An đến trợ giúp.

Cơ bắp hai cánh tay Hứa Thất An bành trướng, Lực Cổ, Cuồng Bạo!

Hắn ra sức mang lực lượng chúng sinh co lại sụp đổ thành quả cầu đẩy ra, đón nắm đấm sắt của Già La Thụ.

Leng keng leng keng!

Đao ý bùng nổ, lão thất phu cũng chặt đứt xiềng xích giam cầm bản thân, hai tay dán ở sau lưng Hứa Thất An, khí cơ bỗng nhiên phun trào.

Ầm!

Như là một viên đạn đạo đương lượng khổng lồ nổ tung, làn sóng khí khuếch tán, mang tầng tầng lớp lớp biển mây đục ra một dải chân không đường kính mấy trăm trượng.

Hứa Bình Phong, Cơ Huyền, Triệu Thủ, Tôn Huyền Cơ, Lạc Ngọc Hành năm vị Siêu Phàm đồng loạt bay ngược.

Hiệp đầu tiên hai bên tung kỳ chiêu, có thể xưng là thần tiên đánh nhau.

Cơ Huyền và Khấu Dương Châu đều đã đi một chuyến bên bờ vực tử vong.

“Hạn chế nơi đây truyền tống, không cho chúng ta rời khỏi, là vì tranh thủ thời gian cho đồng đảng Thanh Châu?”

Cơ Huyền sau lưng mồ hôi lạnh đầm đìa, búng bội đao, cười khẩy nói:

“Nhiều nhất một khắc đồng hồ, Kim Cương Thần Công của Già La Thụ Bồ Tát liền có thể khôi phục, đến lúc đó xem các ngươi chết như thế nào. Hứa Thất An, ngươi cho rằng nhân số Siêu Phàm cường giả, có thể bù lại chênh lệch phẩm cấp? Buồn cười!”

Hắn nói là sự thật, Hứa Thất An ở ngoài thành Tầm Châu chém ra một kiếm đó, tất nhiên kinh thiên động địa, nhưng như thế nào cũng kém Nho Thánh anh linh đẩy ra một đao.

Tiếp tục kéo dài, chờ Kim Cương pháp tướng của Già La Thụ Bồ Tát khôi phục, trong những Siêu Phàm này của Đại Phụng, ít nhất cũng phải chết mấy người nhỉ.

Một lần này, hắn cùng quốc sư sẽ không vì thử con bài chưa lật thờ ơ lạnh nhạt nữa.

Sẽ không cho Hứa Thất An súc lực chém ra một kiếm kia.

...

Ngoài thành Thanh Châu.

A Tô La nhìn về phía Kim Liên đạo trưởng mặt mày hồng hào:

“Đạo trưởng không cùng ta đi Tầm Châu một chuyến trợ trận?”

Kim Liên đạo trưởng lắc đầu:

“Bần đạo luyện hóa Hắc Liên trước, khôi phục tu vi. Tầm Châu bên kia, ngươi đi hỗ trợ là được. Bạch Đế chưa từng xuất hiện, có lẽ không ở Cửu Châu. Nhưng nó đã kết minh với Hứa Bình Phong, vậy sẽ không đứng nhìn.

“Nghĩ chi hiện nay, chỉ cần để bần đạo khôi phục tu vi trước, lấy số lượng nhị phẩm để bù lại chiến lực không đủ.”

Chờ ông bổ hoàn bản thân, trở về nhị phẩm, trận doanh Đại Phụng liền có bốn vị cường giả nhị phẩm.

Bạch Đế vị hậu duệ Thần Ma này tất nhiên sẽ trở về Cửu Châu, khi đó, mới là sinh tử cục thật sự.

A Tô La gật đầu, tiếp đó nhìn về phía bốn người Sở Nguyên Chẩn phía sau Kim Liên, nói:

“Các ngươi thì sao?”

Lý Diệu Chân không chút do dự:

“Đương nhiên là đi Tầm Châu.”

Ba người bọn Sở Nguyên Chẩn gật đầu theo.

Đến cũng đến rồi, đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội giết địch.

A Tô La khẽ gật đầu:

“Ta đến trợ giúp trước.”

Ầm một tiếng, hắn bắn người lên, tựa như đạn pháo lao đi phía chân trời, trong nháy mắt liền hóa thành điểm đen, tiếp đó biến mất ở trong biển mây.

...

Hứa Thất An mặt không biểu cảm nói:

“Ở trước đó, ta sẽ trước giết ngươi!”

Cơ Huyền cười lạnh nói:

“Lời tương tự, ta cũng trả lại cho ngươi...”

Vừa dứt lời, tiếng nổ ầm ầm ầm truyền đến, tầng mây tan ra, một bóng người tựa như sao băng, hung mãnh lao về phía Cơ Huyền.

Người nào?! Cơ Huyền khẽ biến sắc.

Hắn không kịp tự hỏi, trường đao trong tay đẩy về phía trước, khí cơ nóng rực vặn vẹo không khí.

Rắc!

Binh khí rót vào khí cơ Siêu Phàm võ phu lập tức nổ tung thành mảnh vụn, Cơ Huyền chỉ cảm thấy một lực lượng bá đạo vô cùng theo chuôi đao chui vào cổ tay, hổ khẩu dẫn đầu toác ra, tiếp theo cánh tay phải cầm đao nổ gãy.

Bóng người đó như là xe công thành bá đạo, trực tiếp mang Cơ Huyền húc bay.

Vòng lửa chợt bùng nổ, A Tô La bắt lấy mắt cá chân Cơ Huyền, mang hắn kéo về, chuẩn bị một combo xử lý vị tam phẩm võ phu này.

Chân trái Cơ Huyền chưa bị nắm hung hăng đá vào bên cạnh khuôn mặt A Tô La, cảm giác tựa như đá trúng tuyệt thế thần binh.

Rắc!

A Tô La dùng sức bóp nát mắt cá chân hắn, sau đó quyết đoán lui bắn lại.

Ông... Không gian chấn động, nếp nhăn bằng phẳng, không một chút gió nào lọt vào được.

May mắn A Tô La lui nhanh, bằng không hắn sẽ gặp hiểm cảnh lúc trước của Khấu Dương Châu.

“Đến rồi à!”

Hứa Thất An nhếch miệng, cười sáng lạn trước nay chưa từng có.

A Tô La “Ừm” một tiếng, chân đạp hư không, chậm rãi đi đến trận doanh Siêu Phàm Đại Phụng.

Đám người Lạc Ngọc Hành cũng nhẹ nhàng thở ra.

Rất hiển nhiên, hành động Thanh Châu thuận lợi hoàn thành.

Bên kia, xương mắt cá chân Cơ Huyền bị bóp nát tái sinh, nhưng vẫn có máu tươi không ngừng chảy ra, tựa như có lực lượng đáng sợ không ngừng ăn mòn vết thương, ngăn trở khỏi hẳn.

Nếu không có Già La Thụ Bồ Tát giúp đỡ, trong vòng mười chiêu, ta sẽ bị hắn giết... Trong lòng Cơ Huyền rùng mình.

Đồng thời, hắn cũng ý thức được A Tô La xuất hiện, ý nghĩa Hắc Liên đã chết.

Vân Châu giảm đi một vị nhị phẩm Siêu Phàm.

Hứa Bình Phong sớm dự đoán được Hắc Liên chắc chắn phải chết, lấy tâm cơ, tính cách của hắn, lúc này cũng chưa có cảm xúc tiết ra ngoài, chỉ là sắc mặt âm trầm đi vài phần.

“Hứa Bình Phong, ngươi không phải mọi chuyện liệu địch tiên cơ? Có từng nghĩ tới sẽ có hôm nay không.”

Hứa Thất An lại không tính buông tha hắn, vội vàng nhân cơ hội trào phúng:

“Quốc sư cái rắm chó gì, phi!”

“A Tô La!” Già La Thụ trầm giọng nói:

“Ngươi dám phản bội bổn tọa, phản bội Phật môn!”

A Tô La cười khẩy nói:

“Như thế nào, thực cho rằng ta bán mạng cho Phật môn? Mối hận diệt tộc, thù giết cha, ta muốn lần lượt thanh toán với Phật môn.”

“Ngươi là như thế nào ruồng bỏ Phật môn?”

“Ngươi đoán!” A Tô La cười nói.

Già La Thụ Bồ Tát nhìn hắn chằm chằm, hít sâu một hơi:

“Được, bổn tọa hôm nay liền thanh lý môn hộ!”

Chân hình cao chín thước bành trướng lần nữa, khí huyết xuyên qua trời cao, cả mảng không gian đều đang chấn động.

“Cứ việc đến!”

A Tô La, Hứa Thất An, Khấu Dương Châu đồng thời lao về phía Già La Thụ, hình ảnh giống như dừng lại! Sợi xích ánh sáng cuốn lấy Già La Thụ, đồng thời Thái Bình Đao tự thoát ly Khấu Dương Châu nắm giữ, xẹt xẹt liên thanh, cắt rách áo choàng của lão, mũi đao phá áo bào vung đến đỉnh đầu Khấu Dương Châu.

Điều này làm cái bóng áo choàng phủ xuống rơi ở trên người Khấu Dương Châu.

Cái bóng nháy mắt bành trướng, hóa thành bộ dáng Hứa Thất An, che ở trước mặt Khấu Dương Châu, hai tay áo của hắn đột nhiên căng lên, hai tay nắm lại ở bụng, từng luồng lực lượng chúng sinh ở lòng bàn tay ngưng tụ thành quả cầu sụp vào trong.

Phành phành phành phành!

Sợi xích quấn quanh cánh tay phải Già La Thụ lần lượt đứt đoạn, không thể trói buộc nhất phẩm Bồ Tát thể lực kh ủng bố, nhưng sứ mệnh của nó đã hoàn thành, tranh thủ cơ hội th ở dốc quý giá cho Khấu Dương Châu, tranh thủ thời gian cho Hứa Thất An đến trợ giúp.

Cơ bắp hai cánh tay Hứa Thất An bành trướng, Lực Cổ, Cuồng Bạo!

Hắn ra sức mang lực lượng chúng sinh co lại sụp đổ thành quả cầu đẩy ra, đón nắm đấm sắt của Già La Thụ.

Leng keng leng keng!

Đao ý bùng nổ, lão thất phu cũng chặt đứt xiềng xích giam cầm bản thân, hai tay dán ở sau lưng Hứa Thất An, khí cơ bỗng nhiên phun trào.

Ầm!

Như là một viên đạn đạo đương lượng khổng lồ nổ tung, làn sóng khí khuếch tán, mang tầng tầng lớp lớp biển mây đục ra một dải chân không đường kính mấy trăm trượng.

Hứa Bình Phong, Cơ Huyền, Triệu Thủ, Tôn Huyền Cơ, Lạc Ngọc Hành năm vị Siêu Phàm đồng loạt bay ngược.

Hiệp đầu tiên hai bên tung kỳ chiêu, có thể xưng là thần tiên đánh nhau.

Cơ Huyền và Khấu Dương Châu đều đã đi một chuyến bên bờ vực tử vong.

“Hạn chế nơi đây truyền tống, không cho chúng ta rời khỏi, là vì tranh thủ thời gian cho đồng đảng Thanh Châu?”

Cơ Huyền sau lưng mồ hôi lạnh đầm đìa, búng bội đao, cười khẩy nói:

“Nhiều nhất một khắc đồng hồ, Kim Cương Thần Công của Già La Thụ Bồ Tát liền có thể khôi phục, đến lúc đó xem các ngươi chết như thế nào. Hứa Thất An, ngươi cho rằng nhân số Siêu Phàm cường giả, có thể bù lại chênh lệch phẩm cấp? Buồn cười!”

Hắn nói là sự thật, Hứa Thất An ở ngoài thành Tầm Châu chém ra một kiếm đó, tất nhiên kinh thiên động địa, nhưng như thế nào cũng kém Nho Thánh anh linh đẩy ra một đao.

Tiếp tục kéo dài, chờ Kim Cương pháp tướng của Già La Thụ Bồ Tát khôi phục, trong những Siêu Phàm này của Đại Phụng, ít nhất cũng phải chết mấy người nhỉ.

Một lần này, hắn cùng quốc sư sẽ không vì thử con bài chưa lật thờ ơ lạnh nhạt nữa.

Sẽ không cho Hứa Thất An súc lực chém ra một kiếm kia.

...

Ngoài thành Thanh Châu.

A Tô La nhìn về phía Kim Liên đạo trưởng mặt mày hồng hào:

“Đạo trưởng không cùng ta đi Tầm Châu một chuyến trợ trận?”

Kim Liên đạo trưởng lắc đầu:

“Bần đạo luyện hóa Hắc Liên trước, khôi phục tu vi. Tầm Châu bên kia, ngươi đi hỗ trợ là được. Bạch Đế chưa từng xuất hiện, có lẽ không ở Cửu Châu. Nhưng nó đã kết minh với Hứa Bình Phong, vậy sẽ không đứng nhìn.

“Nghĩ chi hiện nay, chỉ cần để bần đạo khôi phục tu vi trước, lấy số lượng nhị phẩm để bù lại chiến lực không đủ.”

Chờ ông bổ hoàn bản thân, trở về nhị phẩm, trận doanh Đại Phụng liền có bốn vị cường giả nhị phẩm.

Bạch Đế vị hậu duệ Thần Ma này tất nhiên sẽ trở về Cửu Châu, khi đó, mới là sinh tử cục thật sự.

A Tô La gật đầu, tiếp đó nhìn về phía bốn người Sở Nguyên Chẩn phía sau Kim Liên, nói:

“Các ngươi thì sao?”

Lý Diệu Chân không chút do dự:

“Đương nhiên là đi Tầm Châu.”

Ba người bọn Sở Nguyên Chẩn gật đầu theo.

Đến cũng đến rồi, đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội giết địch.

A Tô La khẽ gật đầu:

“Ta đến trợ giúp trước.”

Ầm một tiếng, hắn bắn người lên, tựa như đạn pháo lao đi phía chân trời, trong nháy mắt liền hóa thành điểm đen, tiếp đó biến mất ở trong biển mây.

...

Hứa Thất An mặt không biểu cảm nói:

“Ở trước đó, ta sẽ trước giết ngươi!”

Cơ Huyền cười lạnh nói:

“Lời tương tự, ta cũng trả lại cho ngươi...”

Vừa dứt lời, tiếng nổ ầm ầm ầm truyền đến, tầng mây tan ra, một bóng người tựa như sao băng, hung mãnh lao về phía Cơ Huyền.

Người nào?! Cơ Huyền khẽ biến sắc.

Hắn không kịp tự hỏi, trường đao trong tay đẩy về phía trước, khí cơ nóng rực vặn vẹo không khí.

Rắc!

Binh khí rót vào khí cơ Siêu Phàm võ phu lập tức nổ tung thành mảnh vụn, Cơ Huyền chỉ cảm thấy một lực lượng bá đạo vô cùng theo chuôi đao chui vào cổ tay, hổ khẩu dẫn đầu toác ra, tiếp theo cánh tay phải cầm đao nổ gãy.

Bóng người đó như là xe công thành bá đạo, trực tiếp mang Cơ Huyền húc bay.

Vòng lửa chợt bùng nổ, A Tô La bắt lấy mắt cá chân Cơ Huyền, mang hắn kéo về, chuẩn bị một combo xử lý vị tam phẩm võ phu này.

Chân trái Cơ Huyền chưa bị nắm hung hăng đá vào bên cạnh khuôn mặt A Tô La, cảm giác tựa như đá trúng tuyệt thế thần binh.

Rắc!

A Tô La dùng sức bóp nát mắt cá chân hắn, sau đó quyết đoán lui bắn lại.

Ông... Không gian chấn động, nếp nhăn bằng phẳng, không một chút gió nào lọt vào được.

May mắn A Tô La lui nhanh, bằng không hắn sẽ gặp hiểm cảnh lúc trước của Khấu Dương Châu.

“Đến rồi à!”

Hứa Thất An nhếch miệng, cười sáng lạn trước nay chưa từng có.

A Tô La “Ừm” một tiếng, chân đạp hư không, chậm rãi đi đến trận doanh Siêu Phàm Đại Phụng.

Đám người Lạc Ngọc Hành cũng nhẹ nhàng thở ra.

Rất hiển nhiên, hành động Thanh Châu thuận lợi hoàn thành.

Bên kia, xương mắt cá chân Cơ Huyền bị bóp nát tái sinh, nhưng vẫn có máu tươi không ngừng chảy ra, tựa như có lực lượng đáng sợ không ngừng ăn mòn vết thương, ngăn trở khỏi hẳn.

Nếu không có Già La Thụ Bồ Tát giúp đỡ, trong vòng mười chiêu, ta sẽ bị hắn giết... Trong lòng Cơ Huyền rùng mình.

Đồng thời, hắn cũng ý thức được A Tô La xuất hiện, ý nghĩa Hắc Liên đã chết.

Vân Châu giảm đi một vị nhị phẩm Siêu Phàm.

Hứa Bình Phong sớm dự đoán được Hắc Liên chắc chắn phải chết, lấy tâm cơ, tính cách của hắn, lúc này cũng chưa có cảm xúc tiết ra ngoài, chỉ là sắc mặt âm trầm đi vài phần.

“Hứa Bình Phong, ngươi không phải mọi chuyện liệu địch tiên cơ? Có từng nghĩ tới sẽ có hôm nay không.”

Hứa Thất An lại không tính buông tha hắn, vội vàng nhân cơ hội trào phúng:

“Quốc sư cái rắm chó gì, phi!”

“A Tô La!” Già La Thụ trầm giọng nói:

“Ngươi dám phản bội bổn tọa, phản bội Phật môn!”

A Tô La cười khẩy nói:

“Như thế nào, thực cho rằng ta bán mạng cho Phật môn? Mối hận diệt tộc, thù giết cha, ta muốn lần lượt thanh toán với Phật môn.”

“Ngươi là như thế nào ruồng bỏ Phật môn?”

“Ngươi đoán!” A Tô La cười nói.

Già La Thụ Bồ Tát nhìn hắn chằm chằm, hít sâu một hơi:

“Được, bổn tọa hôm nay liền thanh lý môn hộ!”

Chân hình cao chín thước bành trướng lần nữa, khí huyết xuyên qua trời cao, cả mảng không gian đều đang chấn động.

“Cứ việc đến!”

A Tô La, Hứa Thất An, Khấu Dương Châu đồng thời lao về phía Già La Thụ, hình ảnh giống như dừng lại!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.