Chương trước
Chương sau
Cái đuôi của mèo mướp chậm rãi cứng ngắc, hồi lâu không nhúc nhích lấy một lần.

Dương thần Kim Liên đạo trưởng bay ra, tựa như thực thể, mặt không biểu cảm nhìn chằm chằm các nàng:

“Vào nhà phải nhớ gõ cửa, đây là lễ phép!”

Tiếp theo, sắc mặt thoáng dịu đi, hỏi:

“Chuyện gì.”

Bạch Liên đạo trưởng mím môi, làm bộ chưa thấy mèo mướp:

“Thu Thiền Y vừa du lịch trở về, mang về một tình báo.

“Tổng đàn Địa tông trống trơn rồi, đám yêu đạo kia không biết đã chuyển đến nơi nào.”

Kim Liên đạo trưởng luôn an bài đệ tử ở ngoại vi quan sát, tìm hiểu tình huống tổng đàn Địa tông.

Cái này không cần các đệ tử bí quá hoá liều, chỉ cần chú ý tình trạng sinh tồn của dân chúng địa giới xung quanh, có thể đại khái thăm dò động tĩnh của đám yêu đạo trong tổng đàn Địa tông.

Đầu tiên, yêu đạo Địa tông cũng cần ăn cơm, cho nên nhất định sẽ hướng dân chúng khu vực xung quanh mua lương thực, vật tư.

Tiếp theo, đạo sĩ Địa tông sa đọa thành ma, trong thời gian nhất định cần phát ti3t d*c vọng trong lòng, cái này bao gồm d*c vọng phương diện s1nh lý, d*c vọng giết chóc vân vân.

Phương diện giết chóc, yêu đạo Địa tông trái lại sẽ không tàn sát dân chúng địa giới xung quanh, thỏ không ăn cỏ gần hang mà.

Nhưng ở phương diện s1nh lý, yêu đạo Địa tông thường xuyên xuống núi cướp bóc, làm nhục dân nữ.

Bọn họ không đi lầu xanh, kỹ quán những nơi đó, bởi vì nữ tử phong trần chỉ biết nhẫn nhục chịu đựng không thể thỏa mãn ác ý của bọn họ, bọn họ thích lăng nhục gái nhà lành.

“Ta ẩn núp ở phụ cận tổng đàn vài ngày, chưa gặp được yêu đạo đi ra “săn bắn”, liền cảm thấy có chút kỳ quái.”

Thu Thiền Y nhíu mày nói:

“Sau khi hướng dân chúng xung quanh tìm hiểu, đạt được tin tức là, yêu đạo Địa tông đã rất lâu chưa đi ra làm loạn.”

Nghe vậy, lông mày Kim Liên đạo trưởng nhất thời nhíu lại thật sâu.

“Đám yêu đạo một lần gần nhất ra ngoài hoạt động là lúc nào?” Lão trầm ngâm hỏi.

Đôi mắt linh động của Thu Thiền Y hướng lên trên nhìn nhìn, làm ra bộ dạng nhớ lại, nói:

“Gần một tháng rồi.”

Kim Liên đạo trưởng châm chước nói:

“Tu vi yếu, đại khái mười ngày phải phát ti3t ác ý một lần. Tứ phẩm có thể chịu đựng nửa tháng ác niệm ăn mòn, nhưng tuyệt đối không thể chịu đựng được một tháng.”

Nửa tháng trước, đã xảy ra cái gì?

Kim Liên đạo trưởng hơi tự hỏi, liền đã rõ chân tướng —— Thời gian Giám Chính bị phong ấn, ngay tại nửa tháng trước.

Lão sắc mặt như thường nói:

“Ta đã biết bọn hắn trốn chạy đi đâu rồi, không cần lo lắng.”

Bạch Liên đạo trưởng khẽ gật đầu, liếc mèo mướp một cái, nói:

“Vậy không quấy rầy Kim Liên sư huynh tu hành nữa.”

Dứt lời, mang theo Địa tông nhất chi hoa Thu Thiền Y rời khỏi.

Đại tiểu mỹ nhân rời khỏi nhà tranh, Bạch Liên đạo trưởng quay đầu nhìn góc nghiêng khuôn mặt của đệ tử xinh đẹp, cười nói:

“Thiền Y, lực lượng công đức trên người ngươi càng thêm hùng hậu rồi.”

Khuôn mặt thanh tú của Thu Thiền Y nở rộ nụ cười ngọt ngào:

“Bạch Liên sư thúc, con đã có thể âm thần xuất khiếu rồi.”

Đạo môn lục phẩm, m Thần cảnh!

Không thể không nói, loạn thế là thời cơ tu hành tốt của Địa tông, bởi vì có quá nhiều cơ hội tích góp lực lượng công đức, nhưng cũng là thời kì nguy hiểm nhất, bởi vì trong loạn thế ai cũng là kẻ ác.

Ngươi hôm nay cứu một người, ngày mai người nọ đốt giết cướp bóc, chế tạo nghiệp chướng.

Phần nhân quả này, sẽ có một bộ phận chuyển dời đến trên thân đạo sĩ Địa tông, lúc này, liền cần hao phí lực lượng công đức nhất định đi trừ khử.

Đương nhiên cũng có nhân quả không thể trừ khử, ví dụ như đạo trưởng nào đó thích nhập vào mèo mướp, mê hoặc quân vương, họa loạn triều cương.

“Đúng rồi, trong phòng Kim Liên sư thúc sao có mèo? Hắn vừa rồi là nhập ở trên thân mèo à.”

Thu Thiền Y vừa rồi chưa dám hỏi.

Bạch Liên đạo trưởng thở dài một tiếng:

“Sau khi từ kinh thành trở về, Kim Liên sư huynh liền nhiễm sở thích cổ quái nhập vào mèo mướp, hơn nữa chỉ thích mèo mướp. Ngươi coi như không biết đi, ai cũng có sở thích cổ quái, cho dù là một ít đại nhân vật, thậm chí anh hùng trong mắt ngươi, cũng sẽ có.”

Nàng nghĩ nghĩ, nêu ví dụ nói:

“Quá xa không nói, chọn một ít người ngươi quen thuộc, Thiên tông thánh nữ Lý Diệu Chân, mê là hành hiệp trượng nghĩa. Thánh tử Lý Linh Tố, là gặp ai yêu người đó, thích đùa bỡn thân thể cùng cảm tình của nữ tử, chọc giận nữ tử, bị giam lỏng nửa năm.

“Còn có Hứa Thất An được các ngươi tôn sùng cực điểm, hắn trước khi quật khởi, ngày ngày đi câu lan, đêm đêm đi Giáo Phường Ti, còn không trả tiền.”

Tính cách, sở thích thành viên Thiên Địa hội, nàng đều là lúc lần nói chuyện phiếm nào đó, nghe Kim Liên sư huynh nói tới.

Nếu cứ phải hỏi lần nào, chính là nàng tìm Kim Liên sư huynh mãi không có kết quả, cuối cùng ở trong vườn hoa nhìn thấy một con mèo mướp vui vẻ trà trộn ở trong đàn mèo, dùng vương bát quyền giáo dục tiểu đệ.

Đó còn là chuyện lúc ở Kiếm Châu.

Bạch Liên đạo trưởng nghe xong, liền cảm thấy sở thích nhập lên mèo của Kim Liên sư thúc cũng không phải vấn đề gì lớn.

Thu Thiền Y cảm khái nói:

“Hứa Ngân la tuổi trẻ phong lưu, thật sự là làm người ta ngưỡng mộ!”

Trong đầu Bạch Liên đạo trưởng hiện lên một chuỗi dấu chấm hỏi.

Lúc này, Thu Thiền Y đã bước chân nhẹ nhàng chạy ra, nữ tử dáng người nhẹ nhàng, eo nhỏ chân nhỏ mông nhỏ, tựa như cây liễu mới đâm chồi.

...

Trong sơn trại.

Đêm khuya, thánh tử yên lặng thu hồi mảnh vỡ Địa Thư, đặt ở dưới gối đầu, sau đó mang cái chân thon dài đặt ở trên bụng dịch ra, đặt tới bên trái. Cái này thuộc về Lam Lam thích mặc váy đen.

Lại mang cái trán gối lên vai phải đặt tới trên gối mềm, tiếp theo, hắn xốc chăn, leo qua Lam Lam cùng Đinh Hàm Tú, thành công xuống giường.

Thánh tử ở trong váy lụa, cái yếm cùng quần nhỏ đầy đất chuẩn xác tìm được quần áo của mình, nhanh chóng mặc vào.

“Quả nhiên, sau khi kiêm tu võ phu, thể phách so với trước kia mạnh hơn nhiều.”

Hắn vỗ vỗ thận hoàn toàn không thấy đau mỏi, cảm khái một tiếng.

Từ sau khi bị hai tỷ muội Đông Phương Uyển Dung cùng Đông Phương Uyển Thanh vắt cạn, Lý Linh Tố rút kinh nghiệm xương máu, bắt đầu tu hành võ đạo, bản thân hắn là cao thủ tứ phẩm, mạnh như thác đổ, tốc độ tu hành cực nhanh.

Trước cấm nữ sắc nửa tháng, ngày ngày rèn luyện thể phách, sau đó kèm theo đan dược luyện khí, trong một tháng bước vào bát phẩm Luyện Khí cảnh.

Cảnh giới kế tiếp là Luyện Thần cảnh, đối với đạo môn chuyên tu nguyên thần mà nói, Luyện Thần cảnh không có khó khăn, nhưng thánh tử trước mắt kẹt ở Luyện Khí cảnh.

Từ luyện khí sơ kỳ đến luyện khí đại viên mãn, dù là lấy tu vi của hắn, cũng cần nửa năm thời gian. Cái đuôi của mèo mướp chậm rãi cứng ngắc, hồi lâu không nhúc nhích lấy một lần.

Dương thần Kim Liên đạo trưởng bay ra, tựa như thực thể, mặt không biểu cảm nhìn chằm chằm các nàng:

“Vào nhà phải nhớ gõ cửa, đây là lễ phép!”

Tiếp theo, sắc mặt thoáng dịu đi, hỏi:

“Chuyện gì.”

Bạch Liên đạo trưởng mím môi, làm bộ chưa thấy mèo mướp:

“Thu Thiền Y vừa du lịch trở về, mang về một tình báo.

“Tổng đàn Địa tông trống trơn rồi, đám yêu đạo kia không biết đã chuyển đến nơi nào.”

Kim Liên đạo trưởng luôn an bài đệ tử ở ngoại vi quan sát, tìm hiểu tình huống tổng đàn Địa tông.

Cái này không cần các đệ tử bí quá hoá liều, chỉ cần chú ý tình trạng sinh tồn của dân chúng địa giới xung quanh, có thể đại khái thăm dò động tĩnh của đám yêu đạo trong tổng đàn Địa tông.

Đầu tiên, yêu đạo Địa tông cũng cần ăn cơm, cho nên nhất định sẽ hướng dân chúng khu vực xung quanh mua lương thực, vật tư.

Tiếp theo, đạo sĩ Địa tông sa đọa thành ma, trong thời gian nhất định cần phát ti3t d*c vọng trong lòng, cái này bao gồm d*c vọng phương diện s1nh lý, d*c vọng giết chóc vân vân.

Phương diện giết chóc, yêu đạo Địa tông trái lại sẽ không tàn sát dân chúng địa giới xung quanh, thỏ không ăn cỏ gần hang mà.

Nhưng ở phương diện s1nh lý, yêu đạo Địa tông thường xuyên xuống núi cướp bóc, làm nhục dân nữ.

Bọn họ không đi lầu xanh, kỹ quán những nơi đó, bởi vì nữ tử phong trần chỉ biết nhẫn nhục chịu đựng không thể thỏa mãn ác ý của bọn họ, bọn họ thích lăng nhục gái nhà lành.

“Ta ẩn núp ở phụ cận tổng đàn vài ngày, chưa gặp được yêu đạo đi ra “săn bắn”, liền cảm thấy có chút kỳ quái.”

Thu Thiền Y nhíu mày nói:

“Sau khi hướng dân chúng xung quanh tìm hiểu, đạt được tin tức là, yêu đạo Địa tông đã rất lâu chưa đi ra làm loạn.”

Nghe vậy, lông mày Kim Liên đạo trưởng nhất thời nhíu lại thật sâu.

“Đám yêu đạo một lần gần nhất ra ngoài hoạt động là lúc nào?” Lão trầm ngâm hỏi.

Đôi mắt linh động của Thu Thiền Y hướng lên trên nhìn nhìn, làm ra bộ dạng nhớ lại, nói:

“Gần một tháng rồi.”

Kim Liên đạo trưởng châm chước nói:

“Tu vi yếu, đại khái mười ngày phải phát ti3t ác ý một lần. Tứ phẩm có thể chịu đựng nửa tháng ác niệm ăn mòn, nhưng tuyệt đối không thể chịu đựng được một tháng.”

Nửa tháng trước, đã xảy ra cái gì?

Kim Liên đạo trưởng hơi tự hỏi, liền đã rõ chân tướng —— Thời gian Giám Chính bị phong ấn, ngay tại nửa tháng trước.

Lão sắc mặt như thường nói:

“Ta đã biết bọn hắn trốn chạy đi đâu rồi, không cần lo lắng.”

Bạch Liên đạo trưởng khẽ gật đầu, liếc mèo mướp một cái, nói:

“Vậy không quấy rầy Kim Liên sư huynh tu hành nữa.”

Dứt lời, mang theo Địa tông nhất chi hoa Thu Thiền Y rời khỏi.

Đại tiểu mỹ nhân rời khỏi nhà tranh, Bạch Liên đạo trưởng quay đầu nhìn góc nghiêng khuôn mặt của đệ tử xinh đẹp, cười nói:

“Thiền Y, lực lượng công đức trên người ngươi càng thêm hùng hậu rồi.”

Khuôn mặt thanh tú của Thu Thiền Y nở rộ nụ cười ngọt ngào:

“Bạch Liên sư thúc, con đã có thể âm thần xuất khiếu rồi.”

Đạo môn lục phẩm, m Thần cảnh!

Không thể không nói, loạn thế là thời cơ tu hành tốt của Địa tông, bởi vì có quá nhiều cơ hội tích góp lực lượng công đức, nhưng cũng là thời kì nguy hiểm nhất, bởi vì trong loạn thế ai cũng là kẻ ác.

Ngươi hôm nay cứu một người, ngày mai người nọ đốt giết cướp bóc, chế tạo nghiệp chướng.

Phần nhân quả này, sẽ có một bộ phận chuyển dời đến trên thân đạo sĩ Địa tông, lúc này, liền cần hao phí lực lượng công đức nhất định đi trừ khử.

Đương nhiên cũng có nhân quả không thể trừ khử, ví dụ như đạo trưởng nào đó thích nhập vào mèo mướp, mê hoặc quân vương, họa loạn triều cương.

“Đúng rồi, trong phòng Kim Liên sư thúc sao có mèo? Hắn vừa rồi là nhập ở trên thân mèo à.”

Thu Thiền Y vừa rồi chưa dám hỏi.

Bạch Liên đạo trưởng thở dài một tiếng:

“Sau khi từ kinh thành trở về, Kim Liên sư huynh liền nhiễm sở thích cổ quái nhập vào mèo mướp, hơn nữa chỉ thích mèo mướp. Ngươi coi như không biết đi, ai cũng có sở thích cổ quái, cho dù là một ít đại nhân vật, thậm chí anh hùng trong mắt ngươi, cũng sẽ có.”

Nàng nghĩ nghĩ, nêu ví dụ nói:

“Quá xa không nói, chọn một ít người ngươi quen thuộc, Thiên tông thánh nữ Lý Diệu Chân, mê là hành hiệp trượng nghĩa. Thánh tử Lý Linh Tố, là gặp ai yêu người đó, thích đùa bỡn thân thể cùng cảm tình của nữ tử, chọc giận nữ tử, bị giam lỏng nửa năm.

“Còn có Hứa Thất An được các ngươi tôn sùng cực điểm, hắn trước khi quật khởi, ngày ngày đi câu lan, đêm đêm đi Giáo Phường Ti, còn không trả tiền.”

Tính cách, sở thích thành viên Thiên Địa hội, nàng đều là lúc lần nói chuyện phiếm nào đó, nghe Kim Liên sư huynh nói tới.

Nếu cứ phải hỏi lần nào, chính là nàng tìm Kim Liên sư huynh mãi không có kết quả, cuối cùng ở trong vườn hoa nhìn thấy một con mèo mướp vui vẻ trà trộn ở trong đàn mèo, dùng vương bát quyền giáo dục tiểu đệ.

Đó còn là chuyện lúc ở Kiếm Châu.

Bạch Liên đạo trưởng nghe xong, liền cảm thấy sở thích nhập lên mèo của Kim Liên sư thúc cũng không phải vấn đề gì lớn.

Thu Thiền Y cảm khái nói:

“Hứa Ngân la tuổi trẻ phong lưu, thật sự là làm người ta ngưỡng mộ!”

Trong đầu Bạch Liên đạo trưởng hiện lên một chuỗi dấu chấm hỏi.

Lúc này, Thu Thiền Y đã bước chân nhẹ nhàng chạy ra, nữ tử dáng người nhẹ nhàng, eo nhỏ chân nhỏ mông nhỏ, tựa như cây liễu mới đâm chồi.

...

Trong sơn trại.

Đêm khuya, thánh tử yên lặng thu hồi mảnh vỡ Địa Thư, đặt ở dưới gối đầu, sau đó mang cái chân thon dài đặt ở trên bụng dịch ra, đặt tới bên trái. Cái này thuộc về Lam Lam thích mặc váy đen.

Lại mang cái trán gối lên vai phải đặt tới trên gối mềm, tiếp theo, hắn xốc chăn, leo qua Lam Lam cùng Đinh Hàm Tú, thành công xuống giường.

Thánh tử ở trong váy lụa, cái yếm cùng quần nhỏ đầy đất chuẩn xác tìm được quần áo của mình, nhanh chóng mặc vào.

“Quả nhiên, sau khi kiêm tu võ phu, thể phách so với trước kia mạnh hơn nhiều.”

Hắn vỗ vỗ thận hoàn toàn không thấy đau mỏi, cảm khái một tiếng.

Từ sau khi bị hai tỷ muội Đông Phương Uyển Dung cùng Đông Phương Uyển Thanh vắt cạn, Lý Linh Tố rút kinh nghiệm xương máu, bắt đầu tu hành võ đạo, bản thân hắn là cao thủ tứ phẩm, mạnh như thác đổ, tốc độ tu hành cực nhanh.

Trước cấm nữ sắc nửa tháng, ngày ngày rèn luyện thể phách, sau đó kèm theo đan dược luyện khí, trong một tháng bước vào bát phẩm Luyện Khí cảnh.

Cảnh giới kế tiếp là Luyện Thần cảnh, đối với đạo môn chuyên tu nguyên thần mà nói, Luyện Thần cảnh không có khó khăn, nhưng thánh tử trước mắt kẹt ở Luyện Khí cảnh.

Từ luyện khí sơ kỳ đến luyện khí đại viên mãn, dù là lấy tu vi của hắn, cũng cần nửa năm thời gian.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.