“Sổ con ở ngự thư phòng...”
Còn chưa dứt lời, Vĩnh Hưng Đế liền xốc chăn, đẩy ra Triệu Huyền Chấn, chân trần, mặc áo trong màu trắng, hướng ngự thư phòng sải bước chạy đi.
Ngự thư phòng nối liền với tẩm cung, một trong một ngoài, hắn rất nhanh đã chạy ra khỏi tẩm cung, tới ngự thư phòng.
Hắn đi thẳng đến trước bàn, cầm lấy sổ con bày ở nơi đó, sắc mặt khó coi mở ra đọc.
Nội dung sổ con chia ra ba bộ phận:
Một là tình huống thủ quân Thanh Châu thương vong, Thanh Châu ba mươi vệ sở, cộng thêm kinh thành, các châu điều qua binh mã, tổng cộng chín vạn đại quân, tổn thất sáu thành. Ba vạn đại quân còn lại lui giữ Ung Châu.
Hai là về Giám Chính, Dương Cung cho rằng Giám Chính có thể đã xảy ra chuyện, hy vọng triều đình có thể mau chóng xác nhận tình huống Giám Chính.
Ba là Dương Cung tự mình kể, ý tứ đại để là thẹn với quân vương, thẹn với xã tắc, cầu cái chết tạ tội thiên hạ.
Vĩnh Hưng Đế xem xong, tay đã bắt đầu run lên.
“Toàn nói bậy, Giám Chính chính là thần thủ hộ Đại Phụng, đứng hàng nhất phẩm, cảnh nội Đại Phụng, ai là đối thủ của hắn? Dương Cung này yêu ngôn hoặc chúng, trẫm muốn chém đầu hắn, để hắn cầu gì được nấy.”
Vĩnh Hưng Đế sắc mặt xanh mét, ra sức vỗ bàn.
Bây giờ bất luận kẻ nào dám ở trước mặt hắn nói Giám Chính gặp chuyện, hắn đều phải khiến đối phương biết cái gì gọi là thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-the-gioi-tien-hiep/3693270/chuong-1647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.