Đối với vấn đề của Đại Vu sư, Bạch Đế chưa lập tức trả lời, có tiết tấu của mình:
“Ta đã bái phỏng Cổ Thần, Cổ Thần nói cho ta biết, Đạo Tôn có lẽ đã ngã xuống.
“Ta cho rằng cái này không phù hợp thủ đoạn cùng năng lực của Đạo Tôn, liền đi Thiên tông một chuyến, xem xong tâm pháp Thiên tông, ta bỗng ý thức được, Đạo Tôn có lẽ thật sự ngã xuống rồi.
“Hắn giống với viễn cổ Thần Ma, đều ngã xuống ở một bước cuối cùng.”
Đại Vu sư vẻ mặt bình thản, thiếu lòng hiếu kỳ trầm mặc không nói.
Con ngươi dựng thẳng xanh thẳm như biển của Bạch Đế đánh giá hắn, đột nhiên nói:
“Ngươi quả nhiên biết rất nhiều bí ẩn.”
Dừng một chút, Bạch Đế rốt cuộc trả lời vấn đề vừa rồi:
“Cửu Châu sắp biến thiên rồi, mảnh thế giới này sắp biến thiên rồi, tuyên cổ tới nay, đây là lần thứ hai biến thiên.
“Một lần biến thiên trước, thời đại Thần Ma kết thúc, trừ Cổ Thần, không có bất cứ một vị Thần Ma nào thiên địa sinh ra có thể sống sót.
“Biến thiên đã là hạo kiếp, cũng là kỳ ngộ, kỳ ngộ ngàn năm một thuở. Nhưng nếu muốn ở trong hạo kiếp trở thành người thắng cuối cùng, chúng ta nhất định phải muốn tìm được Thủ Môn Nhân.”
Tát Luân A Cổ nhíu nhíu mày:
“Thủ Môn Nhân?”
Lão đối với từ này phi thường xa lạ, không hiểu có ý gì..
Bạch Đế gật đầu:
“Không sai, Thủ Môn Nhân!
“Thời kì viễn cổ, ta theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-the-gioi-tien-hiep/3693234/chuong-1611.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.