Độ Ách La Hán bước ra một bước, thân hình hóa thành ánh sáng màu vàng rời đi.
Ngay sau đó, hắn xuất hiện ở trên đầm nước bốc ra khí lạnh, ngồi xếp bằng ở đài hoa sen.
“A Di Đà Phật...”
Độ Ách chắp tay lại, thấp giọng niệm tụng Phật hiệu, ngay sau đó, ngoài thân sáng lên ánh sáng màu vàng nhàn nhạt.
Hắn tiến vào trạng thái ngồi thiền.
Phật môn thiền công có thể bình lui tất cả ngoại tà, cũng có thể trong thời gian ngắn bình định tâm ma.
Sau thời gian nửa nén hương, Độ Ách mở hai mắt, chủ động từ trạng thái ngồi thiền thoát ly, ánh mắt hắn bình tĩnh, sắc mặt đạm bạc, không có gì khác thường nữa.
Lúc này, tiếng bước chân trầm ổn từ ngoài đường mòn truyền đến, bóng người cao lớn khôi ngô của A Tô La xuyên qua cây xanh, xuất hiện ở bên đầm nước.
Ánh mắt nhìn nhau, hai người đều không nói gì, Độ Ách từ trong tay áo lấy ra một cái bát vàng, nhẹ nhàng úp ngược ở trước người.
Chỉ nháy mắt, đầm nước liền bị một vách chắn bao phủ, hình dạng chính như cái bát úp ngược.
A Tô La lúc này mới mở miệng, trầm giọng nói:
“Ta ở trong Trấn Ma giản nghe thấy tiếng hít thở, ta muốn thử tới gần, nhưng dự cảm nguy cơ của võ giả không có cảnh báo.
“Cái này rất khác thường, vì thế liền lui trở về.”
Thân là chiến lực đệ nhất nhân dưới Bồ Tát, A Tô La đương nhiên không phải mãng phu không não, hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-the-gioi-tien-hiep/3693227/chuong-1604.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.